Subo 
Kỷ Hành vốn đã có chút nôn nóng, nên vừa thấy Điền Thất khóc thì lòng của hắn đều vò thành một cục. Hắn cố nén cơn xúc động muốn ôm nàng vào trong lòng ngay lúc này, mà xoay người đi vào trong phòng, Điền Thất hiểu ý, đi theo. 
Trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Điền Thất vừa đóng kỹ cửa lại, Kỷ Hành lập tức ôm nàng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng của nàng, rồi thấp giọng nói: “Không sao.” Tuy là hắn không biết chuyện gì xảy ra nhưng chỉ cần có hắn ở đây thì tất nhiên hắn sẽ dốc toàn lực để che chở cho Điền Thất. 
Lúc này Điền Thất có thể xem như là thấy được thân nhân, nhất thời nàng ủy khuất vô cùng, ghé vào trong lòng Kỷ Hành buồn bã nói: “Hoàng thượng, có người muốn giết ta.” 
Cánh tay của Kỷ Hành kéo căng: “Ai?!” 
“Tạm thời còn không biết.” Điền Thất nói xong, rồi kể lại chuyện hôm nay lần nữa. 
Kỷ Hành nghe mà sợ hãi không thôi, sau đó lại kiểm tra Điền Thất trên dưới một lần, xác định nàng không có bị bất kỳ vết thương gì, thì mới yên tâm. Tuy là như thế nhưng Điền Thất vẫn bị kinh hách, cũng khiến hắn đau lòng không thôi, hắn khẽ vuốt gò má của nàng, nghiêm mặt nói: “Nàng yên tâm, ta nhất định tra ra hung thủ phía sau, báo thù cho nàng.” 
Điền Thất khẽ gật đầu. Tuy rằng không phải là chuyện vẻ vang gì nhưng ngươi không thể không thừa nhận, cảm giác có người bảo kê thật sự quá đã. Nàng lại miêu tả công tích vĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-xin-tu-trong/2469829/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.