Chương trước
Chương sau
Nghe thấy Giản Tầm gọi mình là phụ thân, Hạ Minh Chiêu nhăn mày lại, ánh mắt sắc bén hướng về phía Giản Tầm: "Ngươi gọi ta là gì?"
"Phụ thân?" Giản Tầm ngờ vực hỏi lại Hạ Minh Chiêu, tinh thần lực vẫn quấn lấy Hạ Minh Chiêu.
Hạ Minh Chiêu thoạt nhìn như hung thần ác sát, nhưng tinh thần lực của y không hề nhúc nhích, cảm xúc lộ ra một mảnh mờ mịt...... Giản Tầm một chút cũng không sợ.
Giản Tấn nhìn Hạ Minh Chiêu đang ngây ngốc, mạc danh kỳ diệu lại muốn bật cười: "Bệ hạ, ngươi có thể để hắc y vệ bên ngoài rời đi một chút không? Ta có lời muốn cùng ngươi tâm sự."
Hắn thi đậu Thám Hoa, gặp Hạ Minh Chiêu đã vài ngày, nhưng vẫn luôn không có cơ hội cùng Hạ Minh Chiêu nói chuyện riêng.
Hạ Minh Chiêu hiện đã mất trí nhớ, hắn vốn định cùng Hạ Minh Chiêu tiếp xúc thân cận hơn một tí mới nói cho Hạ Minh Chiêu biết chân tướng sự thật, nhưng Hạ Minh Chiêu đã gặp Giản Tầm, Giản Tầm còn cực kỳ muốn nhận người phụ thân này......
Giản Tấn nhìn Hạ Minh Chiêu, chờ đợi.
Hạ Minh Chiêu dùng ánh mắt sắc bén dừng trên người Giản Tấn.
Giản Tấn mặt vẫn mang theo ý cười, vẫn là một bộ dáng y vừa nhìn đã cảm thấy an toàn, nhưng tình huống trước mắt này......
Nhi tử của Giản Tấn, thế nhưng kêu y là phụ thân?
Giản Tấn đây là có ý tứ gì? Hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Hạ Minh Chiêu kỳ thật lúc đầu không hiểu ra sao lòng lại có chút vui vẻ, cảm thấy việc Giản Tầm kêu mình là phụ thân chính là đang tán thành chuyện y và Giản Tấn ở chung.
Nhưng y cũng rất nhanh liền ý thức được tình huống này không đúng.
Y là hoàng đế, Y coi trọng Giản Tấn, nhưng cũng không có hứa hẹn cho Giản Tấn bất cứ thứ gì, theo lý Giản Tấn như thế nào cũng không nên...... để con mình gọi y là phụ thân.
Kêu một vị hoàng đế là "Phụ thân"...... Trong hồ lô của hắn đang bán thứ gì?
Giản Tấn lại còn muốn hắc y vệ bên ngoài rời đi......
Hạ Minh Chiêu mỗi lần nhìn thấy Giản Tấn, đầu óc đều sẽ mụ mị, nhưng giờ khắc này, lòng đa nghi của đế vương vẫn xuất hiện.
"Bọn họ đều là người của ta, đáng giá tín nhiệm, ngươi muốn nói cái gì cứ việc nói."
Tuy rằng y thích Giản Tấn, nhưng y cũng rất rõ ràng, những hắc y vệ cùng y vào sinh ra tử này so với Giản Tấn cái người vừa nhận thức không mấy ngày càng đáng tín nhiệm hơn.
Giản Tấn: "......"
Hạ Minh Chiêu lời này có đạo lý, Hạ Minh Chiêu đối với hắn có phòng bị, hắn cũng có thể lý giải, nhưng hắn làm sao có thể trước mặt những hắc y vệ này đem lai lịch mình nói huỵch toẹt ra được?
Giản Tấn nghĩ nghĩ, dứt khoát hạ thấp âm thanh, nói vào tai Hạ Minh Chiêu: "Bệ hạ, Giản Tầm là hài tử của ngươi, hài tử thân sinh."
Âm lượng này chắc chắn hắc y vệ bên ngoài sẽ tuyệt đối không nghe thấy.
Giản Tấn vừa tới gần, Hạ Mminh Chiêu đã cảm giác không đúng, không dám động đậy dù chỉ một chút.
Thời điểm Giản Tấn nói, hô hấp như phà vào vành tai y, làm nửa người y đều tê dại.
Y có cảm giác, dù Giản Tấn nói gì, y đều sẽ tình nguyện đáp ứng.
Lần đầu tiên y thích một người đến như vậy, loại cảm xúc mãnh liệt mà không một ai có thể mang lại.
Trừ bỏ tố chất bạo quân, không ngờ y còn có tiềm chất làm một hôn quân!
Bất quá, Giản Tấn lại không yêu cầu y phải làm gì, mà chỉ nói với y.....Giản Tầm là nhi tử của y!
Chuyện này còn có thể hoang đường hơn nữa không!
Một phen hoảng hồn, Hạ Minh Chiêu dần bình tâm trở lại.
Giản Tầm không có khả năng là thân sinh nhi tử của y.
Y sống đến hai mươi năm trời, còn chưa từng gần nữ sắc huống hồ là sinh hài tử!
Hơn nữa Giản Tầm nhìn còn không đến ba tuổi, mà 3-4 năm trước...... Khi đó y vừa đăng cơ, đang phải vắt cổ sốt sắng thu thập đám triều thần, hơn nữa y còn bị thương, không thể giao hợp.
Gặp được Giản Tấn y mới đột nhiên chuyển biến tốt hơn, nhưng trước đó y căn bản không được.
Giản Tấn cư nhiên nói Giản Tầm là hài tử của y, này cũng không khỏi quá buồn cười đi.
Hạ Minh Chiêu hỏi: "Nương thằng bé là ai?"
Tối hôm qua y cũng đã ý thức được Giản Tấn không quá thích hợp.
Bất quá khi đó y không muốn nghĩ nhiều, thậm chí thà tin tưởng Giản Tấn đem y trở thành thế thân của nương Giản Tầm, cũng không nguyện ý tin tưởng Giản Tấn kỳ thật đang có dụng tâm kín đáo.
Nhưng hiện tại......
Hạ Minh Chiêu nhìn về phía Giản Tấn, muốn nghe Giản Tấn giải thích.
Giản Tấn vẫn như cũ lại gần Hạ Minh Chiêu, hắn sợ Hạ Minh Chiêu cảm xúc quá mức kích động, ảnh hưởng đến tinh thần lực yếu ớt của y, liền phân ra phần lớn tinh thần lực đi giúp Hạ Minh Chiêu trị liệu.
Bởi vậy, lực chú ý của hắn cũng bị phân mảnh.
Hắn chú ý tới tinh thần lực của Hạ Minh Chiêu đang hoảng loạn, còn gắt gao quấn lấy tinh thần lực của hắn không buông, đối với hắn không có chút nào ác ý, hoặc là bất mãn.
Giản Tấn nói: "Tiểu Tầm là hài tử của chúng ta."
Giản Tầm là do Giản Tấn "Hoài" ra. (Hoài thai).
Thực chất Hạ Minh Chiêu vốn không hiểu cách khống chế tinh thần lực, lần đó mang thai phần lớn nguyên nhân là ngoài ý muốn, cũng có thể gọi là duyên phận trời ban.
Nhưng dù có là ngoài ý muốn, bọn họ vẫn là một nhà ba người.
Giản Tấn tin, Hạ Minh Chiêu nhất định cũng có cảm giác này.
Hạ Minh Chiêu xác thật có cảm giác, y lại mạc danh kỳ diệu mà cảm thấy vui sướng.
Y cảm thấy mình đúng là điên rồi.
Giản Tấn xem y là ngốc tử ư? Thế nhưng còn dám dùng lời nói ba xạo này tới lừa y!
Càng đáng sợ hơn là, y thế nhưng lại muốn tin.
Thậm chí, y nhìn Giản Tầm liền bất giác mà nảy sinh cảm giác thân thiết.
Hạ Minh Chiêu đột nhiên đứng lên, y không tiếp tục cùng Giản Tấn nói chuyện nữa, mà giống như hôm qua, quay đầu bỏ chạy.
"Bệ hạ!"
Tình huống hôm nay không giống hôm qua, không bị y lôi kéo xiêm y đến xộc xệch....Hắn liền vội đuổi theo.
Nhưng mà hắn mới vừa phóng ra, liền nghe Hạ Minh Chiêu hét.
"Ngăn hắn lại."
Hạ Minh Chiêu vừa nói, tinh thần lực vừa tự nhiên quấn quanh tinh thần lực hắn dây dưa!
Giản Tấn: "......"
Hắc y vệ phụ cận nhà hắn đột nhiên xuất hiện, ngăn cản hắn, cùng lúc đó, Hạ Minh Chiêu cũng đã đi xa.
Vì hai người cách xa, tinh thần lực cả hai cũng tự động tách ra.
Giản Tấn nhìn thoáng qua những hắc y vệ đang chống đỡ mình, rốt cuộc đành không đuổi theo.
Những hắc y vệ này cũng không khó giải quyết, nhưng Hạ Minh Chiêu lúc rời đi tinh thần lực có hơi loạn, hắn sợ kích thích đến Hạ Minh Chiêu.
Việc hắn vừa nói với Hạ Minh Chiêu đối với người sống ở tinh cầu này xác thực như sét đánh bên tai, Hạ Minh Chiêu cần thời gian để tiêu hóa lượng thông tin này cũng là bình thường thôi.
Bọn họ vốn cũng đã là bạn lữ, chú định sẽ không thể nào chia cách được, Hạ Minh Chiêu nhất định sẽ đến tìm hắn. Y nếu không đến hắn cũng có thể chạy sang y, đến lúc đó lại ba mặt một lời là được.
Giản Tấn nghĩ vậy, nhìn về phía hắc y vệ:
"Các ngươi không đi bảo hộ bệ hạ?"
Hắc y vệ nghe vậy, liền bay nhanh rời đi.
Giản Tấn chờ bọn họ rời đi mới trở lại phòng, sờ sờ đầu nhi tử: "Phụ thân con lại chạy."
Tinh thần lực Giản Tầm liền gục xuống: "Cha, phụ thân biết con là con y rồi, sao vẫn không thích con vậy?"
"Y lập tức không tiếp thu được, ngày mai là sẽ tốt thôi."
Hắn tìm người mấy năm, lên rừng xuống biển, hiện tại bất quá chỉ chờ mấy ngày, thật ra cũng không có vấn đề gì.
Giản Tấn và Giản Tầm mải mê nói chuyện, Hạ Minh Chiêu lại ở trên đường cái ôm đầu.
Không bao lâu, hắc y vệ liền đuổi theo: "Bệ hạ."
Hạ Minh Chiêu nhìn về phía bọn họ: "Khi nãy, các ngươi đã nghe được gì rồi?"
"Chúng ta nghe được nhi tử của Giản đại nhân kêu ngài là phụ thân." Cả đám hắc y vệ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng một trong số đó đại diện thưa.
Sau đó Giản Tấn đè thấp thanh âm, bọn họ không nghe được, nhưng chuyện Hạ Minh Chiêu lại đưa cho Giản Tầm lễ gặp mặt, Giản Tầm kêu "phụ thân", bọn họ đều nghe được nhất thanh nhị sở.
Lúc này, bọn họ khiếp sợ vạn phần.
Lại nói tiếp...... Nhi tử của Giản Tấn một chút cũng không giống Giản Tấn, nhưng lại cực kỳ giống bệ hạ của họ, hay là đứa nhỏ kia không phải nhi tử của Giản Tấn, mà là của bệ hạ?
Có điều bệ hạ của mấy năm trước, làm gì có nữ nhân nào bên người!
Khoan, dừng khoản chừng 2 giây, cũng không nhất định là không có ai bên người, bệ hạ võ nghệ cao cường, trong cung nữ nhân cũng không ít, bệ hạ thật muốn tìm nữ nhân, muốn che giấu bọn họ lại chả quá dễ dàng.
Một đám hắc y vệ suy tưởng một hồi liền nhận định Giản Tầm đích thực là nhi tử của Hạ Minh Chiêu.
Hạ Minh Chiêu bên này lại hồi tưởng những chuyện phát sinh khi y còn nhỏ.
Từ lúc hắn được đưa đến chỗ hắc y vệ luyện võ, đều ở tại cung của Lệ Tần
- -- thời trẻ Lệ Tần độc sủng, được ban hẳn một cung điện độc lập.
Mà bởi vì y trời sinh đã bị phán là tai tinh, Lệ tần liền sớm bị rơi vào quên lãng, vật đổi sao dời, cung điện hoa lệ cứ như vậy tự khắc liền biến thành lãnh cung.
Khi đó tiên đế nữ nhân nhiều vô số, hoàng cung đã sớm không đủ nơi cư trú, những nữ nhân thất sủng hằng năm đều bị nhét hết vào lãnh cung.
Càng bi ai hơn là, rất nhiều nữ nhân trong số đó đều có tư thù với Lệ Tần.
Một đám nữ nhân oán trời trách đất, lại chán ghét Lệ Tần, đối với y cũng không thể tốt được.
Mãi sau này mới có được một vị nữ nhân bắt đầu đối tốt với y. Nữ tử đó cho y ăn, cho y quần áo mới, còn hết mực quan tâm y, cùng y tâm sự.
Y không thể cưỡng lại được mà bất giác yêu thích nữ tử này, cứ mải miết quấn quanh lấy nàng.
Có điều, một hôm trái gió trở trời, nàng ta lại dẫn y đến trước mặt Lệ Tần, mắng Lệ Tần vô dụng, xứng đáng bị nam nhân vứt bỏ, nhi tử không thèm thân cận.
Nguyên lai nữ nhân này đối tốt với y ---- cũng chỉ vì muốn dùng y để châm chọc Lệ Tần.
Về sau y liền bị Lệ Tần hung hăng trách phạt một trận, cấm túc trong phòng 2 tháng, suýt chút mất mạng.
Sau nữa, y lại được quăng đến cho hắc y vệ..... lại có người đối tốt với y, chỉ có điều.....
Y hoàn toàn tín nhiệm bọn họ, cũng vì người đó mà làm không ít sự tình. Sau này trưởng thành hơn, ý thức được những việc khi đó làm là không đúng, nhưng cũng không cách nào trách cứ hắn ta được, cuối cùng thì hắn ta cũng chỉ là nghe lệnh sai sử của bề trên mà thôi, đều là những người khốn khổ cả. truyen bac chien
Sau cùng, người này không chỉ muốn hại y, còn đem vô số tội danh quy chụp lên đầu y.
Đó đã là chuyện của 5 năm trước, khi đó y như đi dạo một vòng quỷ môn quan quay về.
Rất nhiều người tiếp cận y, đều là dụng tâm kín đáo như vậy cả.
Hạ Minh Chiêu trở về hoàng cung, một đêm không ngủ.
Ngày hôm sau, y lại một lần nữa nhận được báo cáo về Giản Tấn từ hắc y vệ.
Bởi vì đoán được y rất để bụng chuyện này, hắc y vệ tìm rất nhiều người từ Giang Nam để điều tra về Giản Tấn.
Tra qua tra lại một hồi, bọn họ lại thực sự tra ra được một ít sự tình.
"Bệ hạ, nơi này có rất nhiều tin tức, đều là từ những người từ nơi khác thuật lại."
"Nhi tử của Giản Tấn nghe nói là đột nhiên xuất hiện, Giản Tấn chưa hề thành thân."
"Giản Tấn trước kia xác thật có đi tìm người, nhưng lại tìm một người nam nhân, cũng không phải thê tử của hắn."
"Nghe nói sau lưng Giản Tấn có người chống lưng, bằng không với xuất thân từ một nông gia, làm sao có thể không thiếu tiền trên người......"
......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.