Hơi nước mờ mịt, mồ hôi rơi dọc theo trán, trượt xuống dưới cằm, thuận theo da thịt lướt qua eo nhỏ, trong hồ vang lên một tiếng trầm đục.
Tựa như đập vào trong lòng, kích thích tầng tầng gợn sóng, cùng với tiếng rên rỉ kéo dài khó nhịn, cả một phòng tràn đầy kiều diễm trong phút chốc lại bị quấy đảo đến rối tinh rối mù.
Ngụy Uyên cố nhịn trong lòng, trước tiên hầu hạ tên hỗn trướng cố ý chọc người Diệp Đinh này tới dễ chịu rồi mới nói tiếp.
Diệp Đinh cũng là chọc người không được còn giày vò cả bản thân quá sức, chẳng qua mới vuốt ve vài lần đã xụi lơ không chịu được, thở một chút cũng là tiếng rên rỉ, đôi mắt phiếm hồng nhìn Ngụy Uyên.
"Nhị ca... Ưm... Ca..." Từ trong cổ họng Diệp Đinh phát ra vài tiếng vụn vặt, tay che trán, nửa ngày mới cất giọng khàn đục: "Móa, cmn qúa khó chịu..."
Ngụy Uyên ôm hắn lên bờ ao ngồi, nhìn chiếc bụng tròn trịa đầy đặn trước mặt, cẩn thận hôn lên, nửa ngày sau mới nói: "Ngồi vững chút, đừng ngã."
Diệp Đinh hừ hừ hai tiếng, hai tay chống sau lưng, chủ động tách ra hai đùi thon dài rồi ôm lấy cổ Ngụy Uyên.
Ngụy Uyên hôn một đường từ bờ môi nhàn nhạt đến cái thứ đang kêu gào dưới thân Diệp Đinh, không chậm chạp trực tiếp há miệng bao lấy.
Diệp Đinh hít một ngụm khí lạnh, đầu ngón tay phát run.
"Ngồi ổn..." Ngụy Uyên sợ Diệp Đinh ngã sấp xuống, giọng mơ hồ không rõ nhắc nhở, nhỡ không may ngã xuống ao cũng không phải chuyện đùa.
Ngón chân Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-nguoi-nhu-vay-rat-de-mat-ta/1037689/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.