Bỗng nhiên, cửa “rầm” bị đụng mở, đồng thời, tôi cảm giác được cổ họng buông lỏng — “Cứu mạng!” Tôi kêu thành tiếng!
“Đây là sao vậy?” Tiếng của dì Lý.
Tôi dùng sức chớp mắt mấy cái, trước mắt là dì Lý, dì ấy đang lau mồ hôi cho tôi, mọi thứ trong phòng như thường, không có người thứ ba.
Tôi kinh ngạc nói: “Không sao cả, chỉ là con, mơ thấy ác mộng.”
Dì Lý nói: “Mơ thấy cái gì mà sợ đến vậy, mặt mũi trắng bệch.”
Tôi nói: “Con mơ thấy một người trông còn đáng sợ hơn quỷ.”
Dì Lý giật mình: “Hả? Này là không được rồi. Dì nghe nói, người mang thai khí nhược, dễ gọi tới những thứ không sạch sẽ. Không được, dì phải đi thỉnh tượng Bồ Tát cúng ở trong phòng, cái phòng này đó hả, tốt thì tốt, chỉ là quá lớn, lại ít người ở.”
Buổi tối, dì Lý dặn đi dặn lại một hồi mới đi.
Tôi mở hết đèn lên, mở TV, quấn chăn, lật sách, co ro trên ghế sô pha đợi Bác Sinh. Truyện Truyện Teen
Đã 9 giờ, nhưng tôi không dám ngủ, tôi sợ một khi ngủ, lại sẽ nằm mơ, mơ thấy người không có mặt khủng khiếp đó.
Thật sự chỉ là giấc mơ thôi sao? Thật ra tôi cũng không có cách nào xác định, khung cảnh ấy chân thật như vậy, hơn nữa khi tắm rửa, tôi lại phát hiện trên cổ mình thật sự có mấy vệt dấu tay hồng hồng.
Lẽ nào thật sự như dì Lý nói, tôi gọi tới thứ không sạch sẽ rồi?
Tôi nhìn xung quanh một chút, ngôi biệt thự này là Bác Sinh thuê sau khi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-gai-mo-coi/1064795/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.