Tiếng bước chân vọng lại bên tai, Lộ Tinh Minh đã về.
Vân Tri nắm tay lại để tự cổ vũ mình. Sau vài tiếng thở thật sâu, cô nhắm hai mắt rồi nhảy lên từ trong thùng, đôi tay giơ lên thật cao “Sinh nhật vui vẻ, em là quà của anh nè ——!”
Trong khoảnh khắc giọng nói vừa dứt, xung quanh liền rơi vào sự im lặng kéo dài vì lúng túng.
Cô không nghe được tiếng động, cũng không nhận được bất kỳ lời đáp lại nào.
Tim Vân Tri đập thình thịch. Trong sự im lặng như tờ, cô từ từ híp mắt lại thành một khe hẹp.
Trong tầm nhìn mơ hồ, cô thấy Lộ Tinh Minh mặc âu phục đứng ở trước cửa, đi theo bên cạnh anh là một, hai, ba, bốn, năm người lạ, có nam có nữ. Lúc này họ đều đang nhìn chằm chằm vào cô, trên ngoại hình khác biệt của họ là vẻ mặt kinh ngạc giống nhau.
Cả người Vân Tri cứng đờ, máu chảy ngược, khuôn mặt nghẹn căng đỏ bừng.
Cô từ từ mím môi, từ từ rũ tay xuống, từ từ ngồi xổm chui vào lại trong thùng. Phút cuối cùng cô còn không quên đậy nắp thùng các-tông lại.
“…”
“……”
Không khí càng thêm kỳ lạ.
Một tay Lộ Tinh Minh đút vào túi, trên khuôn mặt sắc nét hoàn toàn là vẻ bình tĩnh, lạnh nhạt.
“Vậy… tôi thấy hay là lần sau lại sang nhé.”
Các đồng nghiệp ở viện nghiên cứu đều đã hoàn hồn, vỗ vai Lộ Tinh Minh cười trêu, “Sinh nhật vui vẻ, sinh nhật vui vẻ.”
“Không quấy rầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466217/chuong-92.html