Nhà Lộ Tinh Minh thuê nằm trong vị trí đắc địa ở trung tâm thành phố, đằng trước cạnh con phố thương mại, đằng sau là khu danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất Bắc Kinh. Mấy căn nhà trong tiểu khu đều được thiết kế cách âm, nên dù là ban ngày cũng rất yên tĩnh.
Thuê nhà ở con đường như vậy tất nhiên không hề rẻ, sở dĩ Lộ Tinh Minh chọn thuê ở đây hoàn toàn là vì nó gần Đại học Thanh Hoa, cũng tiện về chăm sóc hai con chó hồi môn mà Vân Tri để lại cho mình luôn.
Xe vừa vào gara, Vân Tri đã nghe được tiếng chó sủa vì hưng phấn truyền ra từ trong nhà. Mắt cô sáng rực, vội vàng nhảy xuống từ trên xe.
Tòa nhà hai tầng này có một khoảng sân rộng rãi, trong góc có trồng mấy cây hải đường tươi tốt, bên kia là bể bơi, nhấp nhô trên mặt nước là quả bóng đồ chơi chưa kịp thu dọn.
Lộ Tinh Minh cầm chìa khóa mở cửa, thì thấy cơ thể thật to của hai con chó vội vàng lao ra. Chúng một trái một phải đến gần Lộ Tinh Minh rồi điên cuồng liếm liếm ngửi ngửi.
Hai con chó được Lộ Tinh Minh nuôi rất tốt, người phì mỡ, da lông sáng bóng, tròng mắt lấp la lấp lánh.
Chúng nó vẫn chưa phát hiện ra Vân Tri, nên hết sức chuyên chú mà vây quanh người Lộ Tinh Minh để xin vuốt ve.
Giờ đang là mùa thay lông, chúng nó đến gần đồng thời cũng làm dính một mớ lông lên người Lộ Tinh Minh.
“Thất Mã, đi xuống.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466203/chuong-85.html