Lộ Tinh Minh mua cho Vân Tri rất nhiều đồ, có đồ ăn đồ dùng, chất đầy xe mua sắm, tạo thành một ngọn núi nhỏ.
Thấy Lộ Tinh Minh còn muốn bỏ đồ vào bên trong, Vân Tri vội vàng ngăn lại “Đủ rồi đủ rồi, anh mua nhiều thế này, em không xách về được đâu.”
Lộ Tinh Minh mới cầm một hộp chocolate từ trên kệ để hàng xuống liền trầm tư vài giây với cái xe đẩy, rồi lại bỏ cái hộp ấy vào xe một cách tự nhiên, “Không sao đâu, em có thể ăn hết mà.”
Vân Tri bị nghẹn, không thể phản bác.
Sau khi tính tiền, Lộ Tinh Minh bỏ hết mấy túi đồ to vào cốp xe ô tô, rồi mở cửa ghế phụ để Vân Tri ngồi vào. Chờ cô thắt dây an toàn xong, anh mới chậm rãi khởi động xe.
Lần này là đi mua sắm ở trung tâm thương mại, Lộ Tinh Minh dắt Vân Tri vào cửa hàng quần áo nữ, mua mấy bộ để mặc mùa thu đông. Lúc đi ngang qua cửa hàng nội y nữ, anh dừng bước, ánh mắt đảo qua người Vân Tri, “Bên trong có mặc không?”
Vân Tri nghẹn đỏ cả mặt, chẳng nói lời nào.
Lộ Tinh Minh đang định cất bước đi vào, thì Vân Tri lanh tay lẹ mắt kéo anh về bên người, bước vội bước vàng, ngữ khí cũng gấp gáp “Em có rồi, không cần mua thứ này đâu anh.”
“À.”
Lộ Tinh Minh trở tay túm chặt cổ tay cô, gắt gao nhốt người ta vào trong khuỷu tay mình.
Anh cụp mắt quan sát cô với vẻ mặt không thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466199/chuong-83.html