Im lặng một hồi lâu, Hàn Lệ ngước lên nhìn, “Đi đến chỗ nó làm gì.”
“Thì chúc tết.”
Nói tới chúc tết, Vân Tri nhớ tới còn bao lì xì chưa kịp đưa cho cháu.
Cô quơ quơ cánh tay của Hàn Lệ, vội vã thúc giục: “Hàn Lệ, cậu chúc tết cô đi, nhanh lên.”
“Ồ, năm mới vui vẻ.” Thái độ của Hàn Lệ qua loa hơn cả Hàn Chúc Chúc.
Vân Tri không vui phồng má lên, mắt u oán.
Hàn Lệ thở dài, chắp tay khom người, giọng kéo dài chậm chạp: “Cháu xin chúc cô năm mới vui vẻ, bình an, tóc nhanh mọc.”
Sao mấy người này cứ phải chúc câu này thế!
Vẻ mặt Vân Tri trông khó chịu nhưng trong lòng đang rất vui vẻ.
Cô nhét bao lì xì mỏng vào tay Hàn Lệ, “Vậy cậu chuẩn bị nhanh đi, chúng ta đến chỗ thí chủ.”
Hàn Lệ không ngờ Vân Tri lại ra dáng trưởng bối như vậy, bao lì xì cũng chuẩn bị, cậu nhếch mày rậm, mở ra ngay trước mặt Vân Tri.
Bên trong là 300, còn thiệp chúc năm mới nho nhỏ, trên thiệp vẽ một người que xấu xí đang giận dữ, cười ngốc nghếch, nếu cậu đoán không sai thì người đó chính là cậu, phía dưới là dòng chữ quyên tú.
[ Chúc Hàn Lệ nhanh cao. ]
Hàn Lệ xùy cười, nhìn Vân Tri: “Này, bây giờ tôi lùn lắm sao?”
Vân Tri nghiêm túc suy nghĩ, gật đầu: “So với Lộ thí chủ thì lùn.”
Hàn Lệ chẹp miệng, cất bao lì xì, trong miệng lầm bầm: “Lộ thí chủ Lộ thí chủ, tôi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466173/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.