Editor: Thùy Linh
Lúc nhận được điện thoại của đồn cảnh sát, Vân Tri mới quét dọn nhà cửa xong cho Lộ Tinh Minh.
Đầu bên kia, cảnh sát lời ít ý nhiều: “Cho hỏi cô có quen biết với Hàn Lệ không?”
Cảnh sát gọi tới đã là việc đủ làm cho người ta sợ hãi, nói tới tên của Hàn Lệ, trái tim của Vân Tri chùn xuống, ngắn ngủi trong nháy mắt, trong đầu cô đã liên tưởng ra một đống chuyện.
Cố hạ bình tĩnh, Vân Tri siết chặt điện thoại, “Biết ạ.” Dè dặt hỏi, “Cậu ấy phạm sai lầm gì sao ạ?”
“Không phải là gây chuyện, nói chung là mọi người nên tới đây một chuyến đi.”
Bên kia cúp máy.
Vân Tri ngơ ngác ngẩng đầu, không có động tĩnh.
Lộ Tinh Minh đang ngồi trên ghế kiểm tra lại bài cho Vân Tri, anh liếc mắt qua, thấy cô trố mắt tại chỗ thì hỏi: “Sao vậy?”
Cánh tay cầm điện thoại của Vân Tri từ từ rũ xuống, đờ đẫn mấy giây, há miệng khàn khàn nói: “Đồn cảnh sát, bọn họ nói mình phải tới đó, hình như là Hàn Lệ xảy ra chuyện…”
Cô cụp mắt, môi trở nên tái nhợt, thấp thỏm giống như là sắp khóc.
Nếu là trước kia, Lộ Tinh Minh sẽ không thèm quản chuyện sống chết của Hàn Lệ, nhưng bây giờ khác, Hàn Lệ ngu xuẩn cỡ nào thì tương lai cũng sẽ là anh vợ của anh, không thể ngó lơ.
Lộ Tinh Minh yên lặng, không nói không rằng cầm áo khoác mặc vào, kéo ngăn tủ ra lấy chìa khóa ra, mở cửa, hất cằm về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466144/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.