Editor: Thùy Linh
Khoảng cách đến mục tiêu còn một đoạn ngắn, bỗng Hàn Lệ thấy cái gì đó không đúng.
Tại sao bọn lưu manh kia lại nhắm vào Lộ Tinh Minh.
Hàn Vân Tri như một lá chắn thịt che đằng trước là sao? Trên mặt còn viết sáu chữ — Có bản lĩnh thì tới đây!
Hàn Lệ cảm giác rợn mình, tập trung nhìn vào nhưng đúng thật là ánh mắt của mấy người đó đều nhìn về Lộ Tinh Minh.
Chẳng lẽ bọn đó muốn làm bậy với Lộ Tinh Minh?
Này mẹ nó đúng là trở nên thú vị.
Hàn Lệ hừ cười, đột nhiên không hoảng hốt nữa, thay vì xông lên đánh nhau thì cậu muốn xem việc tiếp theo như thế nào.
“Lệ thiếu, chúng ta không lên hả?” Phương Minh hoang mang.
“Đợi chút.” Hàn Lệ ngồi xổm xuống một góc, “Âm thầm quan sát cái đã.”
“…?”
Phương Minh không rõ ý Hàn Lệ là gì nhưng không hỏi nhiều, bảo mấy đứa em đằng sau ngồi xổm theo, mấy tầm mắt âm thầm quan sát.
Bọn họ ngồi không xa, mấy người đàn ông say rượu còn nói to giọng nên cái gì cũng nghe thấy rõ.
Hàn Lệ vãnh tai, yên lặng nhìn tình huống phía trước.
“Em trai ngoan nhé, tụi anh chỉ muốn chơi cùng em thôi, nhưng nếu em mà không chừa mặt mũi cho tụi anh thì mấy anh không khách khí đâu nhá.”
Người đàn ông say rượu ỷ đông hiếp yếu, trắng trợn mà táo bạo uy hiếp.
Lộ Tinh Minh im lặng đứng phía sau Vân Tri.
Anh vốn sinh đẹp trai xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466107/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.