Nhìn bóng lưng Giang Tiêu Tiêu, Tử Vũ giận không trút được vào đâu, đến tận bây giờ cô ta vẫn không hiểu rốt cuộc Cận Tri Thận thích người này ở điểm nào,
Chỉ với cái tính thất thường này của đối phương, quả thật làm người ta khó chấp nhận nổi.
Mãi mới thấy Giang Tiêu Tiêu vào nhà, Tử Vũ nghĩ rằng nhiệm vụ Cận Tri Thận giao cho mình cũng coi như hoàn thành, vì thế dứt khoát rời di.
Cô ta không thích ở cạnh Giang Tiêu Tiêu Tiêu, nếu không phải vì Cận Tri Thận cố ý yêu cầu thì cô ta sẽ chẳng đến gần người này dù chỉ một bước.
Lần này Cận Tri Thận chỉ bảo cô ta phải đưa Giang Tiêu Tiêu về nhà, bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành, dĩ nhiên cô ta sẽ không ở lâu
Vả lại cô ta thật sự lo cho Cản Trị Thân
Ở một bên khác, Giang Tiêu Tiêu vừa về đến nhà, Tiểu Bảo vội vàng chạy ra đón: "Mẹ ơi, mẹ về rồi, con nhớ mẹ quá."
Giang Tiêu Tiêu ôm bé rồi đưa bé vào trong nhà, nhẹ giọng hỏi: “Ba mẹ không có nhà, hôm nay con có ngoan không?”
Tiểu Bảo lập tức nghiêm mặt, nói: "Mẹ yên tâm, hôm nay con ngoan lắm.
Dáng điệu nghiêm túc của bé làm Giang Tiêu Tiêu thấy buồn cười, cô không nhịn được mà xoa đầu bé
Nhưng ai dè bé cũng chỉ nghiêm túc được vài giây mà hết, thay vào đó là vẻ mặt hóng chuyện: "Mẹ ơi, hôm nay mẹ đi gặp ba, mẹ nói gì với ba a?"
Vừa nghĩ đến khung cảnh sáng nay, Giang Tiêu Tiêu lại cảm thấy ngượng ngùng, nhưng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685811/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.