Thấy Cận Tri Thận chung quy vẫn rời đi, Tiểu Bảo bĩu môi, tỏ vẻ không vui: “Mẹ, vậy là mẹ có thể kể chuyện xuyên qua vũ trụ cho con không?”
Giang Tiêu Tiêu xoa đầu bé và dịu dàng nói: “Mẹ kể Nghìn lẻ một đêm cho con nghe được không nào?”
Tiểu Bảo nghe cô bảo kể Nghìn lẻ một đêm, trên mặt lại hiện lên nụ cười, bé gật đầu thật mạnh.
Nói cho cùng cũng là trẻ con, ngủ rất nhanh, Giang Tiêu Tiêu mới kể chuyện được một nửa bé đã ngủ rồi.
Giang Tiêu Tiêu dém chăn cho Tiểu Bảo, nhìn khuôn mặt ngủ say của bé, cô không nhịn được hôn một cái rồi mới hài lòng về phòng mình.
Không hiểu sao từ lúc Cận Tri Thận ra khỏi nhà, trong lòng cô cảm thấy bồn chồn, có có cảm giác có dự cảm chẳng lành.
Cô nhìn màn đêm tối đen ngoài cửa sổ, chợt rùng mình, không biết muộn thế này rồi anh đi ra ngoài rốt cuộc là vì chuyện gì.
Có lẽ bởi vì không yên lòng nên Giang Tiêu Tiêu không ngủ được, đầu tiên cứ trằn trọc mãi, mãi sau mới ngủ được, nhưng rồi lại bừng tình nhiều lần.
Ban đêm thấy bên cạnh mình trống rỗng, không có Cận Trì Thận nằm bên, trong lòng cô không khỏi cảm thấy vắng vẻ.
Lần này Cận Trị Thận đi suốt cả đêm, Giang Tiêu Tiêu cũng lo lắng suốt đêm.
Cô không biết đêm nay, rốt cuộc Cận Tri Thận và những người khác đã trải qua một đêm chấn động đến dường noaafo.
Hóa ra, khi đó Cận Tri Dực bảo Tử Vũ lái xe đi đến ít khu dân cư, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685793/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.