Cận Tri Dực nói hăng say, hoàn toàn không chú ý đến cảm xúc khác thường của Tử Vũ.
Trong đáy mắt cô ta chợt hiện lên nét u ám. Người phụ nữ như thế... làm sao xứng được với anh ấy?
Trong mắt Tử Vũ, Giang Tiêu Tiêu chỉ là một người phụ nữ bỗng dung xuất hiện, dùng mọi thủ đoạn tiếp cận Cận Tri Thận mà thôi, còn anh là tia sáng trong lòng cô ta, đương nhiên không thể đánh đồng hai người bọn họ với nhau.
Cận Tri Dực ba hoa chích chòe một hồi nhưng không thấy Tử Vũ đáp lại câu nào, bấy giờ mới chú ý đến sự khác lạ, vội hỏi: “Tử Vũ, cô có nghe không thế?”
Vào giờ phút này, tâm trí của Tử Vũ sớm đã bay về những hồi ức của cô ta với Cận Trí Thận khi xưa, dĩ nhiên không thể nghe thấy giọng nói của Cận Tri Dực.
Cận Tri Dực thấy Tử Vũ mất tập trung đến mức này, không nhịn được mà cao giọng hô: “Tử Vũ!”
Tử Vũ bừng tỉnh, cô ta nhìn Cận Tri Dực với ánh mắt kỳ lạ, dường như ẩn chứa vẻ tức giận, rồi cô ta nói với vẻ áy náy: "Không sao, xin lỗi tôi vừa nghĩ đến chuyện khác. Nói xong, cô ta lại tập trung nhìn về phía trước, giống như giây lát ngơ ngẩn vừa rồi chỉ là ảo giác của người khác.
Người đẹp xin lỗi là hữu hiệu nhất với Cận Tri Dực, Tử Vũ chỉ nói thế là anh ta cảm thấy không có vấn đề gì.
Tử Vũ tập trung lái xe, đột nhiên phát hiện trong gương chiếu hậu có hai chiếc xe trông rất quen mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685792/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.