Giang Tiêu Tiêu hít sâu, cả bàn tay đau rát, còn tê rần từng cơn nữa.
Quả thật cô đã dốc hết sức vào cái tát này.
Tay cô bị đau, chắc chắn đối phương cũng không dễ chịu.
Người phụ nữ mập mạp cảm thấy tai ong ong, gò má đau đến mất cảm giác.
Mãi lâu sau cô ta mới tỉnh táo lại, sau đó nhào tới đánh Giang Tiêu Tiêu như bệnh nhân tâm thần: “Con khốn này, mày dám đánh tao, mày chán sống rồi à?”
Tiểu Bảo thay quần áo xong đi ra thì trông thấy có người muốn đánh Giang Tiêu Tiêu, bé vội vàng xông đến: “Không được đánh bà Tôi!”
Người phụ nữ mập mạp đã tức đả mắt, Tiểu Bảo vừa chạy đến cô ta lập tức đạp bé: “Mày cút ngay cho tao!”
Tiểu Bảo còn nhỏ, tức thì bị đạp ra xa, ngã rầm xuống đất.
“Tiểu Bảo!”
Sắc mặt Giang Tiêu Tiêu tái nhợt trong nháy mắt, cô thét lên chạy tới chỗ bé.
Tiểu Bảo nằm im bất động trên mặt đất.
“Tiểu Bảo..” Cô không dám chạm vào bé, sợ bé đập vào vị trí không thể đụng vào.
Có người vội vàng gọi xe cứu thương giúp.
Người phụ nữ mập mạp kia không cảm thấy mình đã làm sai, còn đắc ý huênh hoang: “Đáng đời! Đây là hậu quả của việc các người không chịu xin lỗi!”
Nghe cô ta nói vậy, Giang Tiêu Tiêu siết chặt lòng bàn tay, đổi mắt đẹp đỏ ngầu vì tức giận.
“Tôi cảnh cáo cô, tốt nhất là sau này nhìn thấy chúng tôi thì cô đi đường vòng, nếu không gặp lần nào tôi dằn mặt các người lần ấy!”
Giang Tiêu Tiêu chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685755/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.