“Ba, con là con gái ba, sao ba lại có thể nói con như thế!”
Câu nói của ông Tô chọc giận Tô Uyển Ương, cô ta tức đến nỗi không kiềm chế được gào lên rồi chạy lên trên phòng.
“Bà xem bà chiều con gái bà thành ra cái dạng gì rồi kìa?”
Ông Tô chỉ vào phòng Tô Uyển Ương ở trên tầng và quát bà Tô một cách giận dữ.
"Tại sao lại là tôi?" Bà Tô cũng nổi giận: “Vốn đĩ là ông không đúng, ông biết rõ Uyển Ương thích Cận Tri Thận mà lại còn nói như thế, như thế chẳng phải là để kích con nó à?"
“Thích thì cũng phải bỏ."
Ông Tô ngồi xuống ghế số pha, nói tiếp: “Bà nói xem nhà họ Tô chúng ta là đối thủ của nhà họ Cận được à? Nếu ngày nào đó chọc giận Cận Tri Thận thì nhà họ Tô chúng ta cũng xong đời, bà có biết không hả?"
Bà Tô cũng không cảm thấy mọi chuyện sẽ nghiêm trọng đến mức ấy: “Với quan hệ giữa nhà họ Tô chúng ta với nhà họ Cận, Tri Thận không dám làm mạnh tay quá đâu."
“Còn không dám sao?" Ông Tô tức giận bật cười: “Liền trước Uyển Ương đẩy cô Giang đó xuống núi, Tri Thận đã làm gì nhà chúng ta nào? Bà quên rồi à?"
Ông ta vừa nói thế, bà Tô mới nhớ còn có chuyện như vậy nữa,
Lập tức bà ta cũng nhận ra chuyện này còn nghiêm trọng hơn mình nghĩ.
Bà ta suy nghĩ rồi nói: “Hay là để tôi đi khuyên nhủ Uyên Ương?"
"Bà khuyên được à?"
Ông ta nói đúng, bà ta khuyên được ư?
Bà Tô cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685713/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.