Lục Tranh vừa biết được tin Giang Tiêu Tiêu bị thương, giờ đang nằm viện thì tức tốc chạy đến, không khéo lại chạm mặt Cận Tri Dực.
“Khoan đã.”
Cận Tri Dực ngăn anh ấy lại.
“Lục Tranh đúng không?” Cận Tri Dực nhìn Lục Tranh, cười nửa miệng.
“Cậu hai Cận có ý gì?” Lục Tranh đối diện với anh ta, trên mặt không có chút biểu cảm nào.
Cận Tri Dực nhướng mày, hỏi ngược lại với vẻ cà lơ phất phơ: “Anh nói gì?”
Anh trai anh ta và chị dâu mãi mới đoàn tụ được, làm sao anh ta có thể để một người ngoài đi vào phá hỏng tình hình lúc này?
Cụt hứng lắm đấy!
Lục Tranh là người thông minh, đương nhiên nhận ra ngay được ý nghĩ của đối phương.
“Tôi là đàn anh của Tiêu Tiêu.”
Một câu nói đơn giản làm sáng tỏ mối quan hệ giữa anh ấy và Giang Tiêu Tiêu.
Đàn anh?
Cận Tri Dực bĩu môi, đúng là chị dâu coi đối phương là đàn anh, nhưng đối phương cũng không chỉ đơn giản là muốn làm đàn anh của chị dâu thôi.
Hễ có ai có khá năng uy hiếp đến anh của anh ta thì người làm em đây cũng có nghĩa vụ giúp đỡ giải quyết hết.
“Chị dâu có anh tôi trông giữ rồi, Chủ tịch Lục trở về đi.”
Anh ta cố ý nhấn mạnh hai chữ “chị dâu”, ý đồ rất rõ ràng, đó là muốn cho Lục Tranh biết mình không có hy vọng gì nữa: Lục Tranh không kìm được mà cười: “Tôi là đàn anh của Tiêu Tiêu, cô ấy bị thương, tôi đến thăm cô ấy không phải là rất bình thường à? Cậu hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685709/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.