Tô Uyển Ương giật mình tỉnh giấc, nhìn thấy mẹ mình liền nhào vào lòng mẹ khóc nức nở.
“Mę ơi…”
Đã bao giờ bà Tô thấy con gái mình ra nông nỗi này đâu! Bà ta vô cùng hoảng hốt, ngay cả ông Tô ở trên tầng cũng nghe thấy động tĩnh.
Sau khi khóc xong, Tô Uyển Ương kể lại đầu đuôi sự việc cho ba mẹ mình nghe.
“Ba mẹ… con thật sự không cố ý đâu.”
“Khóc thì có ích gì. Được rồi, mau đi chỉnh trang lại bản thân đi, sớm muộn gì con cũng phải đối mặt với chuyện này.” Ông Tô quát to.
Sau đó ông ta đứng dậy gọi điện cho ông bà Cận. Hiện giờ Cận Tri Thận đang thích Giang Tiêu Tiêu, nếu người phụ nữ này xảy ra chuyện không may thì nói không chừng Cận Tri Thận sẽ truy cứu trách nhiệm của Tô Uyển Ương. Nhưng ông bà Cận thì khác, dù sao bọn họ cũng phải suy xét đến tình cảm giữa hai nhà mà khuyên nhủ Cận Tri Thận.
Người nhà họ Tô và người nhà họ Cận gặp nhau ở cổng bệnh viện. Bà Cận thấy sắc mặt Tô Uyển Ương tiều tụy lo âu thì vội vàng an ủi: “Uyển Ương đừng lo, bác vừa hỏi Tri Thận rồi, Giang Tiêu Tiêu không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ bị thương ngoài da và chấn động não nhẹ thôi.”
Tô Uyển Ương nghe bà nói vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Bác gái, cháu xin lỗi, tại cháu uống say mà suýt gây ra chuyện lớn. Thật sự là hôm qua
Mẹ Tô khẽ nhíu mày rồi vội vàng an ủi: “Con đừng khóc, chắc là Giang Tiêu Tiêu không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685632/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.