Cận Tri Thận vừa dụi mắt vừa ngồi dậy, hỏi: “Em tỉnh rồi à? Còn thấy khó chịu ở đâu không?”
Giang Tiêu Tiêu lắc đầu: “Không có gì đáng ngại nữa, có thể xuất viện được rồi.”
Ngoại trừ vết thương nhẹ trên tay, quả thật cơ thể cô không có vấn đề gì khác.
Cận Tri Thận quan sát một chút rồi gọi bác sĩ đến kiểm tra cho Giang Tiêu Tiêu lần nữa, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì anh mới làm thủ tục xuất viện cho cô.
Sau khi xong xuôi mọi việc, hai người họ đi khỏi bệnh viện.
Cận Tri Thận đưa Giang Tiêu Tiêu về nhà luôn, lúc đến cửa nhà, anh dặn dò: “Hôm nay ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, đừng đến công ty.”
“Vâng” Giang Tiêu Tiêu gật đầu đồng ý, cô nhìn anh rồi nói tiếp: “Anh yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho bản thân, anh đi làm đi.”
Đôi mắt của Giang Tiêu Tiêu khế lấp lánh, không biết vì sao nhưng cô cứ có cảm giác dường như quan hệ của hai người bọn họ có gì đó khác trước, còn lạ ở đâu thì cô cũng không nói rõ được.
Quả thật công ty của Cận Tri Thận có một cuộc họp quan trọng, vì thế anh đành ra về trước.
Cùng lúc đó, trong phòng thẩm vấn của nhà tù, người đàn ông kia vừa mới tỉnh lại.
Vết thương trên trán gã đã được cảnh sát xử lý sơ qua, gã ngơ ngác nhìn xung quanh, cảnh sát và Cận Tri Dực ngồi trước mắt gã.
Ký ức của buổi tối hôm qua hiện lên trong đầu, gã lập tức hoảng sợ, lại bắt đầu xin tha rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685501/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.