Nghe Cận Tri Dực nói vậy, Giang Tiêu Tiêu lại cảm ơn Cận Tri Thận lần nữa: “Cảm ơn anh.”
Cận Tri Thận mỉm cười: “Không có gì.”
“Đúng đấy, đều là người một nhà, cô Giang không cần khách sáo.”
Khóe miệng Giang Tiêu Tiêu giật nhẹ.
Ai là người một nhà với anh cơ?
Không đúng, Giang Tiêu Tiêu nghĩ lại những lời Cận Tri Dực vừa nói, cô cau mày.
“Anh vừa nói nhân viên phục vụ nhìn thấy tôi đi vào phòng với người đàn ông đó ư?”
Cận Tri Dực gật đầu: “Đúng vậy, cô Giang, sao cô lại vào phòng của đàn ông mà không cảnh giác gì thế?”
Đương nhiên Cận Tri Thận và Cận Tri Dực tin tưởng Giang Tiêu Tiêu sẽ không quyến rũ người khác, nhất định trong chuyện này có nguyên nhân nào đó.
Giang Tiêu Tiêu kể đầu đuôi sự việc cho hai người họ nghe.
Nghe cô kể xong, Cận Tri Dực cảm thấy tên kia đúng là thứ cặn bã khốn kiếp.
“Cô Giang, lần sau cô phải chú ý, tuyệt đối không được đi theo người lạ, nếu không phải có nhân viên phục vụ trông thấy cô thì toi rồi.”
Giang Tiêu Tiêu khẽ cau mày, nói: “Tôi nhớ lúc ấy không có ai ở cửa phòng mà, nhân viên phục vụ đó…”
Làm sao nhìn thấy mình và người đàn ông kia vào phòng được, chẳng lẽ là do mình không thấy?
Nhưng Giang Tiêu Tiêu vẫn nhớ rõ lúc ấy hành lang rất yên tĩnh, không có ai ở đó cả.
Cận Tri Thận và Cận Tri Dực nghe vậy là biết có khả năng tên kia bị người khác xúi giục, bọn họ không tìm được Giang Tiêu Tiêu tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685500/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.