Dường như Cận Tri Thận có thể đọc được suy nghĩ của cô: “Yên tâm đi, tôi sẽ không nhắc lại đề tài vừa rồi nữa. Nhưng tôi nghĩ mình sẽ không thay đổi suy nghĩ này trong thời gian ngắn đâu, vì vậy nếu em đổi ý thì có thể nói cho tôi biết bất cứ lúc nào. Còn chăn đệm… hôm qua vừa mới giặt, em có thể yên tâm ngủ. Xem như là vì Tiểu Bảo, đã làm phiền em rồi.”
Giang Tiêu Tiêu lập tức câm nín.
Nếu anh tiếp tục mượn đề tài vừa rồi để giữ cô lại, chắc chắn cô sẽ chạy mất dạng.
Nhưng anh lại nhắc đến Tiểu Bảo, cô không thể từ chối được.
Do đó, cô chỉ đành gắng gượng đồng ý: “Thôi được.”
Cận Tri Thận khẽ thở phào: “Vậy em nghỉ ngơi đi, tôi ở phòng bên cạnh, nếu có chuyện gì em có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.” “Được, chúc ngủ ngon.” “Ừm, chúc ngủ ngon.”
Nói rồi anh xoay người đi.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Giang Tiêu Tiêu. Tối nay xảy ra không ít chuyện, thật sự là cô mệt lả luôn, cho nên sau khi Cận Tri Thận rời khỏi không lâu, cô leo lên giường nằm cạnh Tiểu Bảo ngủ say sưa.
Lúc nửa đêm, đột nhiên Giang Tiêu Tiêu bị hơi nóng đánh thức.
Cô mơ màng mở mắt ra, vô thức gạt nguồn nhiệt đó đi, kết quả chạm vào cơ thể nóng hầm hập kinh người của Tiểu Bảo.
Cô giật nảy mình, lập tức tỉnh táo, vội vàng trở mình ngồi dậy thì phát hiện quả nhiên Tiểu Bảo đã bị sốt.
Ít nhất cũng phải trên ba mươi chín độ.
Cô cuống quít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685457/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.