Khác với phong cách trẻ trung nhưng không kém phần nghiêm túc như mọi ngày, Lục Phong một thân nồng nặc mùi rượu cùng thuốc lá, tóc tai lộn xộn lâu ngày chưa gội, cả người gần như suy sụp nhưng vẫn giữ được nét tà khí anh tuấn. Gã nhìn Vu Khiết, khẽ nhíu mày hỏi, “Sao cô lại ở đây?”
Cậu trai trêu chọc Vu Khiết ban nãy liền ló đầu ra, cười cười giải thích, “Bạn nhỏ này tới tìm mày đó! Mày cũng thật là, sao không đi vệ sinh lâu lâu rồi hẵng ra, làm hỏng chuyện tốt của tao...”
Vu Khiết không quan tâm tới những lời trêu chọc của cậu ta, cô chỉ chăm chăm nhìn người trước mặt, “Tôi cần nói chuyện với anh.”
Lục Phong vậy mà lạnh lùng từ chối, “Cô về đi, chỗ này không thích hợp với cô.”
Vu Khiết nhanh chóng chộp lấy cánh tay gã, run rẩy nài nỉ, “Chỗ này cũng không thích hợp với anh, mình về nhé?”
Hai người cứ đứng đó một màn trừng mắt giằng co với nhau. Đến khi cậu trai kia chịu hết nổi liền đứng lên ngăn cản, “Ài, hai người muốn cãi nhau thì ra ngoài mà cãi, còn không thì mau đến đây uống rượu.”
Lục Phong giật tay khỏi cái nắm tay của Vu Khiết, lạnh lùng bỏ mặc cô rồi tiến đến len lỏi vào đám người hỗn loạn. Vu Khiết cảm thấy có chút mất mặt, nhưng dù có mất mặt đến cỡ nào cô cũng đã tự hứa với lòng mình nhất định phải lôi gã về cho bằng được.
Vu Khiết theo thói quen tìm kiếm thân ảnh quen thuộc, phát hiện gã đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-muon-ly-hon/2608720/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.