Sinb mở cửa phòng bệnh bước vào. 
"Không" 
Nó định lơ đi lời nói của cô nhưng lại không nỡ nên đành trả lời cục súc như vậy. 
"Tôi có nấu cháo cho em,em ăn một chút nhé?" 
Cô đặt hộp cháo xinh xắn lên bàn. 
"Không ăn, cô đem về đi" 
Nó từ chối, những thứ của cô nó đều không muốn nhìn thấy. 
"Là tự tay cô nấu, em ăn một chút cho cô vui có được không?" 
Nó nhìn xuống hai tay đầy băng keo cá nhân của cô liền cảm thấy đau lòng, người ta đã có ý nấu cháo cho nó mà nó không ăn thì thật vô lễ. 
Yerin hậm hực bước lại chỗ Cô đang ngồi cầm muỗng cháo cho vào miệng. 
"Em ăn được chứ?" 
Nhìn thấy Yerin ăn cháo tự tay mình nấu quả thật cô rất vui. 
"Được" 
Đây là cháo sao?? Sao mặn quá vậy. 
"Khó nuốt lắm sao?" 
Cô nhìn thấy hai hàng chân mày của nó hơi nhăn lại thì hỏi. 
"Tạm được" 
Nó dối lòng, thực sự thì rất khó nuốt nhưng nhìn vẻ mặt mong đợi thì nó lại nuốt những lời đó vào. 
Cô mỉm cười vui vẻ ngắm nhìn nó ăn. 
"Cô không định rời xa tôi sao?" 
Nó đang nằm trên giường. 
Cô đang gọt vỏ trái cây nghe nó hỏi vậy liền dừng mọi động tác: 
"Tôi yêu em nên sẽ bám theo suốt đời" 
Ánh mắt cô đột nhiên trở nên rất kiên định. 
"Như vậy thì còn gì là hình tượng lạnh lùng cô xây dựng trong trường và hạ thấp giá trị của tiểu thư Hwang gia" 
Nó muốn cô từ bỏ ý định nhưng có lẽ là không thành công rồi. 
"Tôi mặc kệ, tôi biết hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cong-co-hoc-sinh/235593/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.