"Em....."Cô nhìn nó đau lòng.
"Yerin à Con rất yêu Sinb đó con không nhớ gì sao??"Ông Jung sốt ruột hỏi.
"Không!!"
Câu nói của Yerin khiến trái tim Sinb như tan vỡ ra từng mảnh.
Mọi người chăm sóc Yerin cũng về hết chỉ còn mình Eunha ở lại.
"Eunha à"Yerin miệng đang ăn táo của Eunha mua tới.
"Em nghe đây unnie!"
"Unnie không bị mất trí nhớ"Yerin nhìn Eunha nói.
"Unnie nói sao......Không bị mất trí nhớ?" Eunha trợn mắt nói.
"Ừhm......Unnie không muốn ai biết chuyện này nên em hãy giữ bí mật giúp unnie"
"Nhưng tại sao unnie lại làm vậy??.Sinb unnie rất đau khổ đó"Eunha bức xúc nói.
"Unnie.....muốn quên Sinb!!!"Yerin cố gắng không khóc khi nhắc tới cái tên đó.
"Cái gì????Unnie có biết trong thời gian qua Sinb sau khi biết hôn phu là unnie thì cô ấy rất vui không.......Bây giờ unnie nói muốn quên thì quên sao??.Unnie sao lại nhẫn tâm như vậy không phải unnie rất thương Sinb sao????" Eunha bức xúc.
"Unnie biết là cô ấy vui nhưng lúc trước nếu như thực sự yêu unnie thì cô ấy không nhẫn tâm nói những lời đó với unnie.......Unnie sẽ rời khỏi nơi này unnie muốn đi New York"
"Unnie đi New York để làm gì???"Eunha hỏi.
"Để du học và ruồn bỏ quá khứ"Yerin điềm tĩnh nói.
"Alô umma"Eunha gọi điện cho Bà Jung.
"Ta nghe đây chị con vẫn ổn chứ??"Đầu giây bên kia truyền tới âm thanh.
"Yerin unnie không bị mất trí nhớ"
"Nó không mất trí nhớ sao?Tốt rồi ta sẽ đến đó ngay"
"Không umma đừng đến,chị ấy vẫn ổn......Bây giờ unnie ấy muốn đi New York để hoàn thành việc học"
"Được rồi nó không sao thì tốt ta sẽ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cong-co-hoc-sinh/235592/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.