Nam đi phía sau, hốt hoảng chạy lại đỡ nó dậy rồi dìu nó về chỗ ngồi. Bảo và Hân cũng luýnh huýnh đi theo.
Nó ngồi xuống ghế, tay vẫn che mũi. Nước mắt ứa ra, mặt nhăn lại. Giày của Hân cũng đâu phải là loại thường, đế dày, mủ dẻo, chẳng khác nào là lấy đá phi vào mặt. Lúc bị chiếc giày phi trúng, đầu nó chỉ toàn là sao với trăng, vũ trụ quay vòng. Bây giờ thì mũi vừa đau vừa nhức. Thấy nó thế, mặt Nam lộ rõ sự lo lắng, nhẹ nhàng gỡ tay nó xuống.
"An hạ tay xuống Nam xem nào!"
Nó nghe theo, hạ tay xuống theo như lời Nam nói. Mũi nó đỏ tẩy, sưng sưng. Nhưng không nghiêm trọng lắm, chỉ bị xây xát nhẹ thôi, chưa đến nỗi phải gãy mũi. Cảm thấy lòng bàn tay có chút gì đó ấm nóng, nó liền nhìn xuống.
Ối dồi ôi! Nó chảy cả máu mũi luôn rồi này. Ướt cả một khoảng, thế mà nãy giờ nó không hay biết.
"Máu...máu..."
Bảo nhìn khoảng máu mà hét lên kinh hãi, mặt tái dần. Bước lùi được vài bước thì Bảo ngất ngay tại chỗ, khiến cả lớp được một phen hú vía, vài bạn nam nhanh trí cõng Bảo đi lên y tế.
Lí do Bảo ngất xỉu cũng đơn giản thôi:
Bảo sợ máu, rất rất là sợ, một giọt máu thôi cũng khiến Bảo hãi lắm rồi, huống chi là cả một khoảng máu như thế này. Xem như là Bảo chuộc lỗi với nó vậy, cả hai coi như huề. Nhưng xem ra lần này cái giá mà Bảo phải trả thì hơi đắt, làm Bảo phải mất mặt trước người đẹp Ngọc Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-thanh-cong-chua/137952/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.