Đậu Tranh thật là một người đàn ông quái gở, để đứa trẻ ba tuổi ở nha, cũng không lo có chuyện gì xảy ra hay không.
Cố Khái Đường thầm nghĩ tìm điện thoại chắc cũng tốn chút thời gian, suy nghĩ một chút, mượn xe đạp của Sở Vi, để Đậu Tranh đạp về.
Đậu Tranh đạp xe của nữ, đột nhiên quay đầu nói với Sở Vi: "Cám ơn nha."
Sở Vi gật đầu, sóng vai cùng Cố Khái Đường đi tới căn tin nói: "Cậu của anh thật tốt."
"..." Cố Khái Đường suy nghĩ một chút, khó khăn đưa ra nhận xét: "Con người anh ta tương đối kỳ quái."
Trước đây Cố Khái Đường đều là mười một giờ rưỡi mới về kí túc xá, nhưng hôm nay hắn muốn tìm điện thoại di động, nên về sớm một chút.
Trở lại phòng ngủ, Dương Bình Tri đã nằm trên giường đọc sách. Cố Khái Đường để sách viết xuống, mở ngăn tủ bắt đầu tìm kiếm.
Đồ đạt của nghiên cứu sinh rất lộn xộn, Cố Khái Đường tìm một tiếng đồng hồ, hai ba chỗ đều không thấy.
Lúc này Dương Bình Tri đột nhiên tắt đèn lớn, đắp chăn thật mạnh, nói: "Tôi giờ muốn đi ngủ."
Cố Khái Đường nghĩ gả nhất định là cố ý. Phòng nghiên cứu sinh mười một giờ rưỡi sẽ tắt đèn, bình thường Dương Bình Tri ngủ rất trễ. Nhưng cơ bản Cố Khái Đường vừa đến phòng ngủ, gả sẽ dùng tất cả phương thức khiến Cố Khái Đường không thoải mái.
Cố Khái Đường tự tan ủi nghĩ, có lẻ gã học tập mệt mỏi không biết chừng. Hắn mở đèn bàn, vặn độ sáng thấp nhất, chiếu tới ngăn tủ tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/32085/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.