Tìm nhà trẻ cũng không phải gật đầu là quyết định ngay.
Cố Khái Đường làm việc luôn luôn căn nhắc. Hắn đem Tiễu Dã mang ra khỏi chỗ kia liền đã suy nghĩ phương án tiếp theo.
Cố Khái Đường đầu tiên hẹn Tạ Miện cùng nhau ăn cơm. Tạ Miện và Cố Khái Đường từ nhỏ đã chơi với nhau, tình nghĩa sâu sắc từ lúc mặc tã đã hình thành.
Tạ Miện lớn hơn Cố Khái Đường một tuổi, dáng người nhã nhặn, mang kính mắt mỏng. Hắn không có học thạc sĩ, tốt nghiệp đại học xong ở thành phố làm việc cho một công ty bất động sản. Thực tập, làm chính thức đã hơn hai năm, thái độ làm người rộng rãi, kiên định thành khẩn, tình hình công tác rất tốt, ở giữa đám bạn cùng tuổi, thu nhập cũng nhất nhì.
Tạ Miện bề bộn nhiều việc, bước đi hấp tấp, ngồi một bên thở phào một cái. Hắn bưng ly nước lên uống một hớp, hỏi: "Sao vậy? Đứa nhỏ nhà bà con sao?"
Tạ Miện có một người dì làm việc ở nhà trẻ trong thành phố, hoàn cảnh tốt, còn dạy học bằng song ngữ. Mặc dù rất xa, nhưng Tạ Miện mỗi ngày đều lái xe vào trung tâm thành phố đi làm, có thể tiện đường mang theo Tiễu Dã, cũng không phiền chút nào.
Cố Khái Đường nói: "Đúng vậy, là con của cậu tôi."
Tạ Miện đối với tình hình trong nhà Cố Khái Đường rõ như lòng bàn tay, tỉ mỉ suy nghĩ một hồi, nói: "A, là người cậu kia?"
Cố Khái Đường gật đầu, nói: "Làm phiền cậu rồi."
"Không phiền, bộ phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353804/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.