Đậu Tranh nói: "Chuyện của Tiễu Dã... là lỗi của tôi."
Cố Khái Đường im lặng nghe.
"Tôi có chút gấp," Đậu Tranh nói "Trong lòng cũng không phải muốn như vậy."
Cố Khái Đường biểu tình hòa hoãn, hắn nói: "Tôi cũng có chỗ không đúng, cha đều yêu con cái của mình, tôi dù thế nào cũng không có tư cách chỉ trích cậu."
"Không sao không sao." Đậu Tranh lắp ba lắp bắp nói: "Tôi, tôi..."
Đậu Tranh nhất thời không biết nói thế nào, bầu không khí có chút xấu hổ.
Cố Khái Đường nói sang chuyện khác: "Tiểu Dã vẫn chưa chính thức nhập học, tuần này phụ huynh có thể đi dự thính, nếu như cậu thấy bên kia không tốt có thể đón bé con về."
Đậu Tranh rũ mắt: "Được."
Cố Khái Đường dừng một chút, nói: "Nếu cậu không có thời gian, tôi có thể thay cậu đi."
"Cậu có thời gian rãnh sao?"
"Ừ, tôi có việc muốn tìm Tạ Miện."
Đậu Tranh không nói gì, đi đến trạm xe, Đậu Tranh đột nhiên giơ tay vỗ vỗ lên trán của mình, đối mặt nhìn Cố Khái Đường: "Tôi trước khi đến đây vẫn luôn nghĩ sẽ không gây phiền phức cho cậu."
Cố Khái Đường ngẩn ra.
Đậu Tranh là nghĩ như vậy sao?
Cố Khái Đường vậy mà một chút cũng không biết.
Đậu Tranh nói: "Tôi vì cậu mới đến Bắc Kinh, vốn không muốn ở nhà cậu, tôi nghĩ phải tìm phòng ở, làm việc thật tốt, chậm rãi tiếp cận cậu. Tôi cũng không nghĩ sẽ nhanh như vậy."
Cố Khái Đường lẳng lặng nghe y nói.
Đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353802/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.