Người tới đầu tiên không phải Cố Khái Mai mà là Tạ Miện.
Cố Khái Đường gọi điện thoại cho Cố Khái Mai xong, liền gọi cho Tạ Miện.
Lúc nhận điện thoại, Cố Khái Đường còn chưa kịp nói, Tạ Miện đã vội vàng:"Thật ngại quá, tôi tới muộn một chút, lập tức đến rồi, đừng gấp."
"..." Cố Khái Đường nói, "Không sao, tôi cũng không có gấp."
"A?" Tạ Miện hỏi, "Sao lại thế này, sao không dùng điện thoại của cậu mà gọi?"
"Tôi bị xe đụng, lát nữa phải đến bệnh viện." Cố Khái Đường nói, "Cậu về nhà trước đi, không cần đón bọn tôi đâu."
Tạ Miện chấn động, tỏ vẻ nhất định phải đến bệnh viện xem hắn.
Bởi vì Tạ Miện còn đang lái xe, nên Cố Khái Đường không tiện nói nhiều.
Ở bệnh viện, tâm tình Tiểu Dã dần bình tĩnh xuống thì Tạ Miện cũng đến.
Hắn có vẻ phong trần mỏi mệt, thở hổn hển hỏi: "Người anh em, sao lại thế này?"
Cố Khái Đường lời ít ý nhiều: "Bị xe đụng."
"Thật không tin nổi, cậu như vậy cũng có ngày bị xe đụng." Tạ Miện biết rõ Cố Khái Đường rất cẩn thận, kéo băng ghế ngồi bên cạnh giường bệnh của Cố Khái Đường, "Lúc cậu nói, tôi còn tưởng giỡn."
Cố Khái Đường nói: "Sự cố giao thông phát sinh xác suất lớn thế nào, sao lại không thể là tôi?"
Ở viện pháp luật thực tập sẽ biết, người dân thường đến cũng là xử lý án kiện ly hôn hoặc tranh cãi trong bồi thường tai nạn giao thông. Bởi vì học ngành này, Cố Khái Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353796/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.