Cố Khái Đường vóc dáng cao, hơn nữa còn gầy, nhưng chạm vào cũng không yếu đuối, là loại đàn ông ẩn giấu sức mạnh.
Hai người đi đến phòng tắm. Phòng tắm trong bệnh viện không lớn, miễn cưỡng có thế chưa hai người đàn ông, không có bồn tắm, chỉ có một vòi hoa sen.
Bởi vì cánh tay Cố Khái Đường bị thương, hắn mặc áo sơ mi cài kín cúc, một tay cởi ra vẫn là thực phiền toái.
Đậu Tranh hướng về phía Cố Khái Đường, y ra vẻ trấn định vươn tay giúp đối phương cởi quần áo. Hiện tại thời tiết đã trở lạnh, nhưng trong căn phòng nhỏ như thế lại có chút oi bức. Cố Khái Đường mở quạt thông gió, tùy ý Đậu Tranh cởi cúc áo cửa mình.
Lúc gân chân đứt không phải là quá đau, nhưng hiện tại đau đớn sâu sắc cũng dần dận xuất hiện. Cố Khái Đường truyền mấy bình giảm nhiệt, giảm đau, hiện tại có thể co chân đứng thẳng, nhưng chỉ kiên trì được trong một chốc.
Đậu Tranh nhìn hắn giống như không thể đứng nổi nữa, liền đề nghị: "Tôi đi lấy ghế nhé."
Cố Khái Đường gật đầu, lúc Đậu Tranh đi ra ngoài, hắn dùng một tay đem quần cởi xuống.
Vốn là phòng tắm không lớn, bây giờ lại càng chật chội. Đậu Tranh cởi áo sơ mi của Cố Khái Đường, nhìn đến người đàn ông nửa thân trên để trần. Không biết có phải ảo giác hay không, cũng có thể là do ánh sáng, y giống như nghe được mùi chanh.
Không phải chua, mà là một mùi thơm ngát.
Đậu Tranh vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353794/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.