Trợ lí Sơn đang ngồi ở một bên, và Minh Đức ở bên kia.
Dường như cảm nhận được điều gì, anh đang lắng nghe nghiêm túc thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
Chỉ một cái liếc mắt, hai người đã nhìn nhau.
Cô mỉm cười trong trẻo, và khế đung đưa trước mắt anh, như có ma thuật, ngay lập tức, tất cả sự nghiêm túc và đầy cảm hứng trong công việc của anh lại được thay bằng một nét dịu dàng.
Mặc dù những nhân viên bên cạnh sự thay đổi này thì không có gì ngạc nhiên, nhưng đối với Du Ánh Tuyết mà nói, không, chính xác mà nói, sức hút của phu nhân chủ tịch đối với chủ tịch vẫn vô cùng mãnh liệt.
Nụ cười trên mặt Du Ánh Tuyết trở nên ngọt ngào hơn, cô chỉ lặng lẽ nâng hộp cơm trong tay rồi chỉ tay về phía phòng làm việc của anh, nhận được sự tán thành từ xa của anh, cô mỉm cười xoay người đi vào phòng làm việc.
Người tiếp cô đương nhiên là Lý Thanh.
“Uống cà phê không?” Lý Thanh hỏi Du Ánh Tuyết.
Du Ánh Tuyết lắc đầu: “Bây giờ tôi không uống cà phê, có sữa không?
Uống sữa đi”
“Ừ. Có ngay bây giờ đây” Lý Thanh quay người đưa cho Du Ánh Tuyết một cốc sữa nóng, rồi nhìn cô cười thăm dò: “Chủ tịch Khang bỏ thuốc lá, còn cô thì không uống cà phê. Có vẻ như hai người đang có ý định sinh con?”
“Ừm, tôi nghĩ vậy” Du Ánh Tuyết không giấu giếm: “Dù sao thì anh ấy cũng đã đến lúc làm cha rễ “Vậy thì chúc hai người sớm có con trai.”
“Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243496/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.