“Số 2018! Buông ra! Buông ra!”
Viên cảnh sát chạy đến khi thấy vậy, anh bẻ tay Kiều Quốc Thiên ra sau, vặn người anh ta và đẩy vào tường.
“Hôm nay hết thời gian thăm phạm nhân!” Cuối cùng cổ cũng được nới lỏng, và Tô Hoàng Quyên đã có thể thở nhẹ nhàng.
Cô đang loạng choạng đứng dựa vào thành bàn, lấy tay ôm cổ, thở hồng hộc.
Kiều Quốc Thiên nghiến răng và giọng nói hận thù truyền đến: “Tô Hoàng Quyên, nếu con dám giết con của chúng ta, tôi sẽ giết cô! Đợi tôi ra ngoài, tôi sẽ giết cô!” Mắt cô ta ươn ướt.
Những giọt nước mắt được kìm nén trong một thời gian dài, và thời điểm cánh cửa đóng lại đột ngột, rốt cuộc vẫn chảy ra giàn giụa.
Hít một hơi thật sâu, cô ta đưa tay lên lau một cách ngoan cố.
Tô Hoàng Quyên ngẩng cao đầu không để nước mắt rơi lần nữa.
Từ lúc nãy đến giờ, tay cô ta vẫn run run.
Không biết đã mất bao lâu, nhưng cuối cùng cô ta cũng sắp xếp lại được cảm xúc của mình.
Như khi đến, cô ta vẫn ngẩng cao đầu khi ra về, kiêu hãnh và hững hờ.
Khiến người ta hoàn toàn không thấy được tâm sự bên trong.
Luật sư đã đợi bên ngoài, và khi cô †a bước ra, anh ta đã vội vã hỏi ngay.
“Cô Quyên, cô nói chuyện với thân chủ của tôi thế nào rồi? Anh ấy đã đồng ý chưa?” Tô Hoàng Quyên gật đầu và nói trống không: “Yên tâm đi, anh ấy sẽ đồng ý thôi” Những lời cô nói rõ ràng đã kích thích anh ta, anh ta sẽ chỉ tìm cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243495/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.