Đột ngột quay lại, nhìn Tô Hoàng Quyên.
“Cô vừa nói… ai đưa cho cô dữ liệu của Phong Khang?”
Tô Hoàng Quyên chỉ thấy dáng vẻ kinh ngạc của cô thật buồn cười.
Bây giờ cô ta có vẻ thoải mái hơn một chút.
Cô ta nhướng mày tự đắc: “Hỏi Minh Đức đi. Du Ánh Tuyết, tôi đang chờ cô cầu xin, nhưng sự kiên nhẫn của tôi vô cùng có hạn”
Cô ta nói xong liền đóng thang máy, thang máy từ từ đi lên đỉnh của tòa nhà. Du Ánh Tuyết hai mắt đỏ hoe.
Tầng cao nhất của tòa nhà đã từng là nơi làm việc của chú ba!
“Minh Đức, cô ta có ý gì?” Du Ánh Tuyết quay đầu nhìn chằm chằm Kiều Minh Đức: “Trợ lí Sơn sao có thể đưa ra thông tin mật của chú ba cho cô ta?”
Nói đến đây, Kiều Minh Đức cũng thất vọng.
Đôi môi mỏng của anh ta run lên, không có âm thanh nào.
Du Ánh Tuyết môi run lên. Có vẻ như cô không tin, nhưng sự thật khiến cô không thể không tin.
“Anh ta… phản bội chú ba?”
“Ăn cháo đá bát sao?” Kiều Minh Đức cười: “Ngay từ đầu anh ta đến làm việc cho chú ba là do Kiều Quốc Thiên sắp xếp. Bây giờ, anh ta chỉ là trở lại làm việc cho chủ cũ mà thôi.”
Du Ánh Tuyết đột ngột lùi lại một bước, hai mắt đỏ hoe.
Cảm giác khi bị phản bội sẽ khó chịu như thế nào?
Trong suy nghĩ của chú ba, Nghiêm Danh Sơn không chỉ là một cấp dưới.
Anh ta là cánh tay phải, người bạn, người anh em..
Nhưng bây giờ…
Tình cảm nhiều năm như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243449/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.