Lúc này, nụ cười trên mặt anh khó coi hơn bao giờ hết.
Anh muốn nói, những bức ảnh đó chỉ là sự hiểu lầm.
Anh còn muốn nói, kiếp này, ngoại trừ một cô gái tên là “Du Ánh Tuyết”, Kiều Phong Khang vĩnh viễn sẽ không kết hôn – câu nói này có giá trị với kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa.
Nhưng mà…
Tất cả những lời đến đầu môi, chỉ còn lại một câu: “Khi nào tôi kết hôn thật, tôi nhất định sẽ báo cho em”
Mắt cô ngấn lệ. Ngày hôm đó… Có lẽ, sẽ không quá muộn … Du Ánh Tuyết dọn ra khỏi căn hộ.
Một mình, trở về ngôi nhà cũ trước đây. Vì chỉ ở hơn mười ngày nên bà chủ không tính tiền thuê nhà.
Lại khôi phục cuộc sống trước kia.
Một mình mua thức ăn, một mình ăn cơm, một mình đi siêu thị, một mình học tiếng Anh.
Thỉnh thoảng, Phùng Linh Nhi sẽ đến để đi cùng cô. Nhưng khi Phùng Linh Nhi rời đi, sự trống trải càng trở nên đáng sợ.
Kiều Quốc Thiên cũng tới chỗ cô. Cô đóng cửa không gặp.
Đời này, cũng không muốn gặp lại…. Nhưng, một người, không bao giờ xuất hiện nữa. Họ chỉ giống như hai đường thẳng cắt nhau. Đã từng có giao điểm, nhưng bây giờ…
Đã vậy, càng ngày càng xa, sẽ không bao giờ cắt nhau nữa.
Đếm ngược ngày thứ ba. Du Ánh Tuyết ăn sáng xong, ngồi trên ghế sô pha, cầm một cuốn sách tiếng Anh. Trên máy tính, bài giảng bằng tiếng Anh đang phát.
Đúng lúc này, tin nhắn của Kiều Minh Đức hiện lên: “Nghe cha anh nói, chú ba đã làm cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243325/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.