Chương trước
Chương sau
Những tấm ảnh này, đừng nói Du Ánh Tuyết nhìn vào sẽ hiểu lầm, cho dù là anh cũng sẽ không thể tha thứ! Đáng chết!
Trong hai ngày anh vắng mặt, Tô Hoàng Quyên và Kiều Quốc Thiên đã làm gì cô? Bây giờ, cô ấy đang ở trong bệnh viện, chuyện gì đã xảy ra?
Nghiêm Danh Sơn đợi ở dưới lầu, mới châm một điếu thuốc, đã thấy Boss phi xuống như gió bão.
Khuôn mặt đen sì, cả người đều căng thẳng.
Nhanh chóng dập tắt điếu thuốc, anh ta mở cửa xe sau ra.
Anh chưa bao giờ thấy sếp có vẻ kinh khủng như vậy, cả người tỏa ra sát khi giống như sứ giả từ địa ngục.
“Tránh ra! Anh ngồi bên cạnh!”
Dứt lời, anh cướp lấy chìa khóa xe trong tay Nghiêm Danh Sơn.
Nghiệm Danh Sơn không dám chậm trễ, kéo cửa xe ngồi vào ghế phó lái.
Xe điên cuồng lao về phía trước.
Nghiêm Danh Sơn lúc đầu chỉ nắm tay cầm trên đầu xe, nhưng sau đó anh ta đã phải tóm chặt cả dây an toàn.
Vốn định bảo Boss chú ý an toàn, kết quả, vừa nhìn đến gân xanh nổi trên tay anh thì sửng sốt đến không dám nói.
“Video mà tôi bảo cậu chuẩn bị trước kia đâu?”
Kiều Phong Khang đột nhiên hỏi.
Đôi mắt như chứa băng, ngập chìm chất độc.
“Ý anh là video của anh Kiều Quốc Thiên và cô Hoàng Quyên?”
” Kiều Phong Khang ngay cả câu Từ cũng không đáp lại. Nghiêm Danh Sơn hiểu ra, ngay lập tức nói: “Đã chuẩn bị từ lâu rồi.”
“Tìm thời điểm rồi công khai đi.”
“Công khai?” Nghiệm Danh Sơn hơi kinh ngạc.
Video ngoại tình của Kiều Quốc Thiên và Tô Hoàng Quyên, họ quả thật đã sao lại một số đoạn. Hơn nữa mỗi đoạn đều đạt đến trình độ cực kỳ ướt át.
Lúc đó chuẩn bị để đối phó với việc hai ông, bà ở nhà ép cưới, chưa bao giờ tính tới chuyện công khai.
“Ừ, công khai đi! Gửi nó cho giới truyền thông – không chỉ mấy đơn vị truyền thông ở thành phố An Lập, mà tất cả các phương tiện truyền thông trên toàn quốc! Báo, tạp chí, các cổng thông tin đều không được thiếu!”
Trong lòng Nghiêm Danh Sơn than thầm.
Có vẻ như chính video của Kiều Quốc Thiên và Du Ánh Tuyết đã khiến ông chủ khó chịu.
“… Được rồi. Anh yên tâm, hiện tại tôi sẽ gọi điện thoại cho thư ký Thanh truyền video ra.”
“Còn nữa.” Kiều Phong Khang nhìn thẳng về phía trước, ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn: “Trả giá cao, mua lại hết tài liệu đen của Tô Hoàng Quyên! Bất cứ giá nào cũng mua!”
“Như vậy… chúng ta có nên phơi bày nó với truyền thông ngay lập tức không?”
“Cứ mua trước đã!”
Nghiêm Danh Sơn gật đầu. Xem ra lần này cô Hoàng Quyên thật sự chọc điên ông chủ.
“Máu ra rất nhiều, bệnh nhân có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào. Lập tức, chuyển vào phòng mổ, chuẩn bị sẵn ngân hàng máu bất cứ lúc nào!” Du Ánh Tuyết cảm thấy nặng trĩu.
Chỉ có thể nghe thấy giọng nói của bác sĩ.
“Ai sẽ ký đơn phẫu thuật? Người nhà bệnh nhân đâu?” Du Ánh Tuyết rơm rớm nước mắt. Người nhà bệnh nhân…
Cô, người nhà duy nhất, là đứa bé trong bụng…
Nhưng bây giờ, ngay cả đứa bé cũng không muốn cô …
Cô, lại trở thành một người đơn độc.
“Đừng lề mề nữa, tìm một người ký tên đi, tình trạng của bệnh nhân đang cực kỳ khẩn cấp rồi.”
Bác sĩ nhắc nhở.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.