Hôn lên trán cô một cái, lúc quay người ra ngoài sắc mặt nghiêm túc đi nhiều.
“Cô ấy đã xảy ra chuyện gì? Trong lúc tôi vắng mặt rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?” Kiều Phong Khang ngồi trên số pha trầm giọng hỏi dì Lý.
Khuôn mặt lạnh lùng và đôi mắt sắc lạnh.
Rõ ràng là mấy ngày nay anh vắng mặt, hoặc ít nhất là hôm nay, vật nhỏ của anh không được tốt!
Dì Lý có hơi hoảng sợ nhìn bộ dạng này của cậu chủ. Cứ về cô Tuyết là không thể qua loa được.
“Thật ra mấy ngày nay vẫn luôn tốt, chỉ có hôm nay.”
Dì Lý thở dài: “Hôm nay chúng tôi đang đi dạo thì gặp một người phụ nữ có thai, ai ngờ. ai biết bà bầu đó lại bị sảy, máu chảy rất nhiều, con cũng mất đi…”
Nói xong lời cuối cùng, giọng điệu của dì Lý cũng nhỏ đi rất nhiều.
“Cô Tuyết bị chịu đả kích. sợ bản thân cũng bị như thế…”
Kiều Phong Khang im lặng, tay vịn chặt vào ghế sô pha.
Hồi lâu sau, anh châm điếu thuốc đưa lên môi chưa nhấp một ngụm, lại dập tắt. Vật nhỏ không thích mùi khói, bây giờ có con rồi cũng không ngửi được mùi khói.
“Đừng đứng đây nữa, đi nghỉ đi.” Anh dặn dò dì Lý.
Dì Lý cũng nhìn ra được, tâm trạng của anh cũng không thể nào bình tĩnh, đứa bé kia, anh và Du Ánh Tuyết đều rất để ý tới.
“Cậu chủ, cậu đã về rồi thì ở bên cô Tuyết nhiều hơn. Tôi thấy được cô ấy rất sợ đứng bé xảy ra chuyện…”
“. Tôi biết rồi”
Sau khi rửa mặt xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243296/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.