Không có khả năng Cố Ninh vì Trần Tùng không thích mà cố ý giả vờ không nhìn thấy Tạ Tử Tô. Càng đừng nói là đối phương còn đi qua đây, chào hỏi với bọn họ.
Cô lịch sự đáp lại mấy câu, chỉ có Trần Tùng là mặt đen như đít nồi. Đến cả nam sinh bên cạnh Tạ Tử Tô cũng nhìn ra, trong nháy mắt phỏng đoán mối quan hệ giữa bọn họ.
Hai người đàn ông một cô gái còn có thể phát sinh cốt truyện gì đây?
Lúc cuối không biết Tạ Tử Tô là cố ý hay vô ý, giống như lúc học ở cấp ba, gọi Trần Tùng một tiếng: “Anh trai Cố Ninh, đã lâu không gặp.”
Trần Tùng đứng dậy khỏi ghế chiếc ghế thấp đến mức không thể duỗi thẳng chân được ở căng tin, cơ bắp trên người dưới lớp áo phông mỏng manh như chuẩn bị bung ra, gằn từng chữ một: “Ông đây không phải là anh trai em ấy.”
Bây giờ là giờ cơm, người đến người đi, căng tin có rất nhiều người ngồi.
Cố Ninh sợ thu hút sự chú ý của người khác, vội vàng mở miệng trước: “Đúng vậy, anh ấy thực sự không phải là anh trai của tớ, mà là bạn trai của tớ, tên là Trần Tùng.”
Sự thật là, bọn họ còn chưa có đăng ký giấy kết hôn, ở xã hội hiện đại, cùng lắm cũng chỉ có thể coi là bạn trai bạn gái, thế nên cô nói như vậy cũng không sai.
Nhưng Trần Tùng không biết vì sao, nghe thế nào cũng đều thấy không thoải mái, trong lòng buồn bực như có một ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-chanh-sieu-chua/3441100/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.