Lâm Vãn ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, mặc dù cậu nói không sao, nhưng Chu Ngưng vẫn chủ động đi trễ về sớm, chỉ vì anh muốn dành nhiều thời gian hơn cho cậu.
Sau khi quan sát một thời gian, xác nhận cậu không bị ảnh hưởng hay có bóng ma tâm lý gì anh mới yên tâm.
"Vợ còn kiên cường hơn so với tưởng tượng của anh nữa." Chu Ngưng vui mừng nói.
Mấy ngày nay anh cực kỳ dịu dàng, hận không thể bỏ Lâm Vãn vào túi mà mang cậu theo. Bây giờ anh đã bắt đầu đi làm theo giờ giấc bình thường, nhưng anh rất muốn mang vợ theo, bé vợ nhà anh đáng yêu như vậy chắc chắn sẽ rất hút khách.
Hôm đó anh tăng ca đến tối muộn, anh vội vã chạy về, sợ vợ ở nhà một mình sẽ lo lắng, sợ hãi. Kết quả khi anh về thì Lâm Vãn đang ôm một túi bánh khoai tây chiên lớn, vừa ăn vừa xem phim truyền hình.
Chu Ngưng thở phào nhẹ nhõm, anh đi qua nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu: "Hình như em có thịt hơn rồi, lúc trước chỉ toàn là da, em cứ tiếp tục cố gắng đi nha. "
Lâm Vãn đút cho anh miếng bánh khoai tay chiên lớn nhất, sau đó tự nhéo nhéo mặt mình rồi dùng ngôn ngữ ký hiệu nói với anh: Anh đừng nói quá chứ. Béo quá thì sẽ không đẹp. Hôm nay anh có mệt không? Anh đã ăn gì chưa? Em có làm nhiều món anh thích lắm...
Mặc dù ban ngày Chu Ngưng có hơi bận nhưng anh vẫn dành ra một ít thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cam/2821601/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.