Cuối cùng bị anh kéo đi ăn nửa bát hoành thánh.
“Anh đi về cẩn thận nhé.” Cô tháo đai an toàn chuẩn bị xuống xe.
“Ừ, về đến nhà thì báo cho anh một tiếng.” Anh lưu luyến dặn dò.
Du Dực đột nhiên ghé sát vào anh, hôn nhẹ một cái vào má anh, đôi môi mềm mại tựa như một con bướm khẽ chạm rồi lại giương cánh bay.
Anh ngẩn ngơ ngồi yên vài phút rồi mới hồi phục lại tinh thần.
Hôm sau tan làm, Du Dực đang nấu mỳ ở nhà mới chợt nhớ ra bản thân còn có một anh bạn trai.
Giữa trưa, anh hỏi cô có muốn ăn tối cùng anh không, Mạnh Ngọc ở tại khu mới Phụng Bắc, bọn họ có thể nói là một người trời nam một người đất bắc nên cô từ chối lời mời của anh.
“Anh ăn chưa?” Du Dực nhắn cho anh.
Trên giao diện chat lập tức hiện “Đối phương đang nhập tin nhắn…”. Đáp lại cô là một bức ảnh.
Có thể nhìn ra anh đang ngồi trong một quán rượu, người ngồi đối diện đang nướng thịt.
Du Dực bắt chước anh cũng gửi một bức ảnh sang.
“Ai bảo em không chịu đi ăn với anh cơ.” Gửi thêm một cái icon kiêu ngạo.
“Xa quá, anh lại phải lái xe mất hơn một tiếng tới đây. Nhưng mà, bây giờ anh đang ăn với ai đấy?”
“Một người bạn nam của anh.”
Trong quán rượu, Mạnh Ngọc ôm điện thoại cười ngây ngô.
Người đàn ông ngồi đối diện liếc anh, tỏ vẻ buồn nôn: “Toàn mùi yêu đương.”
Mạnh Ngọc chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ca/2502282/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.