Cuối cùng cũng về đến nhà, lúc này Đàm Bân đã sức cùng lực kiệt. Côkhông thèm để ý thời tiết nóng bức thế nào, điều chỉnh điều hòa xuốngnhiệt độ thật thấp rồi xả đầy một bồn nước nóng để tắm.
Mùi tinhdầu dần lan tỏa, những tâm sự rối bời trong cô dường như cũng theo mồhôi thoát ra ngoài. Đàm Bân đang thả lỏng cơ thể thì điện thoại trongphòng khách reo vang. Thật không đúng lúc. Cô lười đứng dậy đi ra ngheđiện, cứ để mặc chuông kêu mãi, cuối cùng nó cũng ngừng lại.
Vừa mới thở khẽ một hơi, điện thoại di động lại bắt đầu reo.
“Hic!” Đàm Bân thực sự không thể thư giãn được nữa, cô bò dậy khỏi bồn tắm,người ướt nhẹp, đi ra ngoài lấy di động mang vào phòng tắm.
Là số của Thẩm Bồi, bất giác cô thấy vui vui, dù sao ngày vừa rồi cô cũng không được nghe thấy giọng nói của anh.
“Thẩm Bồi?”
“Là anh đây. Bân Bân, em đang làm gì vậy?” Tín hiệu bên Thẩm Bồi không tốt lắm, lúc rõ lúc không.
“Em đang ngâm mình trong bồn tắm.” Đàm Bân bám vào mép bồn tắm, uể oải trả lời.
Mồ hôi túa ra mỗi lúc một nhiều, dường như cơ thể đã bị vắt khô, không còn chút nước nào nữa, cô hơi váng đầu, không dám cử động nhiều.
“Sao giọng em uể oải thế? Ốm rồi phải không?”
“Không phải, không phải, em vẫn khỏe, đừng trù ẻo em. Anh đang ở đâu thế?”
“Anh đang ghi hình ở Cam Túc, hôm qua bọn anh đã vào vùng thảo nguyên TangKhoa rồi.” Giọng của Thẩm Bồi có vẻ rất hứng thú. “Quả thực em nên đi,thảo nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-van-phong/26674/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.