Sau đó, Đàm Bân đã trao đổi với cấp dưới, lập kế hoạch sáu tháng cuốinăm, làm sáng tỏ trách nhiệm, quyền hạn với một số bộ phận liên quan,đồng thời còn phải chú ý tới dịch vụ ở Bắc Kinh và việc tập trung chọnmua của Phổ Đạt.
Làm việc nhiều nên Đàm Bân hơi váng đầu, hoa mắt, cô cảm thấy mình là điển hình của kẻ tham công tiếc việc.
May mà thời gian làm việc kết thúc rất nhanh, chẳng mấy chốc lại đến cuối tuần.
Cô hẹn Văn Hiểu Tuệ đi mua sắm vài bộ đồ mùa hè đang thịnh hành. Đàm Bânmua quần áo lúc nào cũng đơn giản, chỉ vài nhãn hiệu cố định, chọn lựakiểu dáng ưa nhìn, màu sắc thích hợp, trả tiền xong rồi đi.
Màusắc trong tủ quần áo của cô hầu hết đều là màu cơ bản, vì thế cô khôngcần quá lo lắng về vấn đề phối hợp. Tại những cửa hàng quen thuộc, ĐàmBân lấy mấy chiếc quần dài và quần tất, lại chọn thêm hai chiếc sơ mimàu sắc nhẹ nhàng, nhiệm vụ của ngày hôm nay xem như đã hoàn thành.
Nhưng rồi cô lại lưu luyến rất lâu trước một chiếc áo sơ mi mỏng có thêu hoa. Cô ướm thử lên người, trên nền hồng phấn san hô có thêu những đóa hoanhiệt đới lớn, cành lá sum suê, mặc lên người khiến cả khuôn mặt trở nên rạng rỡ. Đàm Bân do dự, lưu luyến mãi không rời, chiếc áo rất đẹp nhưng cô cũng chẳng mấy khi mặc đồ theo phong cách này.
Văn Hiểu Tuệthấy thế thì không dùng dằng nữa, thay cô trả tiền. “Cậu cứ thử thay đổi phong cách xem. Ngày nào cũng ăn mặc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-van-phong/26671/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.