Sau khi rời khỏi Tống gia, chiếc xe của Đàm Tôn Diễn lại tiếp tục lăn bánh trên con đường quen thuộc, hướng về phía Đàm gia. Bầu không khí giữa anh và Tống Nhược An vần còn nặng nề, không phải vì sự căng thăng của cuộc gặp gỡ với ông Tống mà vì những gì cô phải chịu đựng trong suốt những năm tháng qua.
Đàm Tôn Diễn nhìn sang cô, nhận ra rằng tâm trạng của cô vẫn chưa được thả lỏng, dù rằng anh đã cố gắng an ủi cô bằng những lời dịu dàng. Anh hiểu rằng, dù có anh ở bên, những ký ức đau đớn về cha cô vẫn không thể dễ dàng xóa nhòa.
Tổng Nhược An vẫn giữ im lặng, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa số, thỉnh thoảng lại khẽ thở dài.
Đàm Tôn Diễn không vội vàng thúc giục cô nói chuyện, mà chỉ yên lặng lái xe, tay vẫn kiên định nắm lấy tay cô.
Anh biết, đôi khi chỉ cần sự hiện diện của mình cũng đủ để cô cảm thấy an tâm. Mặc dù cô không nói ra, nhưng anh hiểu rằng cô cần thời gian để có thể bình tĩnh lại sau những gì đã xảy ra.
Cuối cùng, chiếc xe dừng lại trước cổng Đàm gia. Ngôi nhà đồ sộ hiện ra, với những cây cối xanh tươi và khuôn viên rộng lớn. Tống Nhược An cảm thấy một sự thoải mái nhất định khi trở về đây, khác hẳn không khí lạnh lẽo và tĩnh mịch của Tống gia.
Đàm Tôn Diễn giúp Tống Nhược An bước xuống xe, rồi cùng cô đi vào nhà. Vừa vài trong không khí trong nhà
Đàm gia khác hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3720484/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.