Đến chiều ngày hôm sau, Đàm Tôn Diễn tự mình lái xe đưa Tống Nhược An về Tống gia. Xe ô tô lướt đi giữa những con phố cứ thể băng băng đến thẳng Tống gia. Cả hai đều cảm thấy không khí hôm nay có chút nặng nề.
Mặc dù Đàm Tôn Diễn luôn muốn Tống Nhược An cảm thấy thoải mái, nhưng anh biết rằng chuyến đi này sẽ không dễ dàng đối với cô. Đặc biệt là khi cô phải đối mặt với cha mình người mà trong quá khứ và cho đến hiện tại luôn là nổi ám ảnh mà cô không thể nào quên.
Tống Nhược An ngồi im lặng bên cạnh Đàm Tôn Diễn, đôi tay nắm chặt, bồn chồn lo lắng. Trái tim cô không ngừng đập thình thịch khi nghĩ đến việc gặp lại ông Tống. Dù đã có Đàm Tôn Diễn bên cạnh, nhưng cô vẫn không thể dứt khỏi cảm giác sợ hãi khi nhớ lại những trận đòn vô lý mà ông đã dành cho mình.
Đàm Tôn Diễn thấy sự căng thẳng của Tống Nhược An, liền nắm lấy tay cô, dịu dàng nói: "Em đừng lo lắng quá"
"Anh sẽ ở bên cạnh em, không ai có thể làm hại em đâu"
Tống Nhược An mỉm cười yếu ớt, nhìn anh rồi khẽ gật đầu. Cô biết rằng với Đàm Tôn Diễn bên cạnh, cô có thể bình tĩnh hơn rất nhiều. Nhưng vẫn có một nỗi lo nhỏ trong lòng mà cô không thể nào gạt bỏ hoàn toàn.
Chiếc xe dừng lại trước cổng Tống gia. Ngôi nhà bao năm vẫn như thế, tuy rộng lớn đồ sộ là thế nhưng lại quạnh hiu đến khó tả. Cánh cổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3720483/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.