Ngày hôm sau, Đàm Tôn Diễn tỉnh dậy trong một tâm trạng khác thường. Dù không còn cảm giác đau đớn hay mơ hồ như những ngày trước, nhưng sự căng thẳng trong không khí vẫn hiện diện, đặc biệt là khi Ôn Như Ngọc bất ngờ quay lại vào tối qua. Dường như những ký ức mơ hồ trong anh vẫn chưa rõ ràng, nhưng cảm giác về sự hiện diện của hai người phụ nữ ấy, Tống Nhược An và Ồn Như Ngọc đã chiếm lấy phần lớn suy nghĩ của anh.
Căn phòng bệnh hôm nay im ắng hơn mọi ngày. Tống Nhược An đang đứng bên cửa sổ, chăm chú nhìn ra ngoài, đôi mắt cô nhìn xa sâm. Cô biết ngày này rồi cũng sẽ có một ngày Đàm Tôn Diễn nhớ ra tất cả và cuối cùng người rời đi vẫn lại là cô.
Chưa kịp suy nghĩ thêm, tiếng gõ cửa vang lên. Tống Nhược An giật mình, quay lại nhìn và nhận thấy bác sĩ bước vào, theo sau là ông bà Đàm. Đôi mắt bà Đàm, đầy lo lắng, nhưng vẫn có chút gì đó là giận, có lẽ là chuyện ngày hôm đấy bà vẫn chưa có cách nào để có thể tha thứ cho Đàm Tôn Diễn, nhưng so với mọi hôm thì ngày hôm nay có vẻ hôm nay bà đã dịu đi hơn rất nhiều, trong ánh mắt bà không thể giấu được sự vui mừng khi nhìn thấy con trai mình đã tai qua nạn khỏi.
Bác sĩ bước đến gần giường Đàm Tôn Diễn, kiểm tra lại các chỉ số rồi cười nhẹ nói: "Bệnh nhân hiện tại đã ổn định hoàn toàn. Sức khỏe hiện tại đủ để xuất viện"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3718646/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.