Nghe tiếng nỉ non trong điện thoại liền biết người gọi đến là ai, ngồi trên giường Tống Nhược An liền bật cười như dự đoán được kết quả.
Mi mắt, Đàm Tôn Diễn thoáng chóc chợt nhìn xuống Tống Nhược An vẫn đang ngồi đấy nhanh tay mà tắt loa ngoài đi, anh đi về phía cửa sổ đưa điện thoại lên tai mà nghe: "Em bị làm sao?"
"A Diễn, em đau quá anh có thể tới đây với em được không?" Ôn Như Ngọc ở đầu dây bên kia mà liên tục kêu đau để tìm lấy cơ hội.
Suy nghĩ một lát đầy chần chừ nhưng rồi Đàm Tôn Diễn vẫn quyết định đi: "Gửi anh địa chỉ!"
Nói rồi Đàm Tôn Diễn liền đi đến tủ đồ lấy ra một chiếc áo măng tô vừa đủ ẩm mà rời đi, trước khi đi còn không quên nói với Tống Nhược An tối nay có thể không về bảo cô đừng đợi cửa.
Bà Đàm nhìn thấy Đàm Tôn Diễn cầm áo đi ra ngoài, liền chặn đường lại: "A Diễn con còn đi đâu giờ này?"
Không trực tiếp nói cho bà Đàm là mình đi gặp Ôn Như Ngọc, Đàm Tôn Diễn liền nói dối: "Con đến Đàm Thị có chút việc!"
"Việc gì nửa đêm rồi để mai hắn giải quyết!" Ông Đàm lên tiếng ngăn cản, dường như ông cũng biết được điều gì đó rồi.
"Việc gấp lắm ạ!" Đàm tôn Diễn khuôn mặt dường như rất lo lắng cho Ôn Như Ngọc mà gấp gáp.
"Bà vào trong với An An trước đi, tôi nói chuyện với nó!" Ông Đàm quay sang nói với bà Đàm.
Gật đầu, bà Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3717527/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.