Tống Nhược An khẽ đưa mắt xuống gầm giường, suy cho cùng đến đường cùng người ta cũng sẽ cúi đầu vì mục đích của bản thân mà nhịn lấy nhục nhã.
Khóe môi khẽ cong lên đầy khinh bỉ, Tống Nhược An, đưa bàn tay mình ra động tác rất dứt khoát mà lau hết vết máu còn sót lại trên mặt mình, cánh tay còn lại hữu ý đẩy chiếc túi gây án vừa nảy của Ồn Như Ngọc vẫn còn chưa kịp dấu đi đến ngang tầm mắt mà Đàm Tôn Diễn có thể nhìn thấy, khi đã chuẩn bị sẵn sàng bấy giờ cô mới lên tiếng: "Trong phòng có gián, là nó bò lên mặt tôi, tôi chỉ theo phản xạ tự nhiên mà đập nó thôi!"
Đàm Tôn Diễn trước những lời của Tống Nhược An mà khó hiểu lại nhìn thấy chiếc túi xách trên giường vừa hay giống y hệt chiếc túi lúc nảy Ôn Như Ngọc đã cầm mà nhăn mày: "Gián ở đâu?"
"Chắc là ở dưới gầm giường!" Tống Nhược An không chút do dự mà đáp.
Lời nói cố tình của Tống Nhược An liền làm cho Ôn Như Ngọc dưới gầm giường mà run lên, khuôn mặt lo lắng bị
Đàm Tôn Diễn bắt gặp lộ rõ, biết là bị lừa nhưng giây phút này cô ta chẳng có cách nào phản kháng lại, chỉ biết câm nín đầy tức tối mà ngồi im dưới gầm giường
Khi động tác của Đàm Tôn Diễn còn chút nữa là vén tung chiếc ga giường dưới sàn lên thì Tống Nhược An lại lên tiếng: "À, tôi nhớ nhầm rồi!"
"Gián bay vào nhà vệ sinh rồi mới phải!"
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3717519/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.