Triệu Tư Minh chưa nói hết câu đã bị Lý Như Lan ngăn lại. Bà nắm lấy tay anh ngăn cản, ánh mắt ra hiệu nhắc rằng đây chưa phải là thời điểm thích hợp.
“Vâng! Tụi nhỏ rất xứng đôi! Hai bên gia đình chúng ta thân thiết với nhau từ lâu cũng khá hiểu tính cách của nhau. Sau này Nhã Uyên về làm dâu chắc chắn sẽ rất hợp.”
“Vâng cháu cảm ơn dì!” Vương Nhã Uyên hài lòng với những gì Lý Như Lan vừa nói.
Triệu Tư Minh nhăn mặt, thái độ không hề hợp tác chút nào. Tất cả đều là miễn cưỡng.
*Cốc, cốc, cốc* tiếng gõ cửa làm cho mọi người trong bàn ăn bỗng nhiên chú ý đến.
Trợ lý Trần hớt hải bước vào nhưng hắn vẫn giữ phép lịch sự tối thiểu cúi đầu chào trước hai vị chủ tịch và phu nhân.
Hắn thầm thì vào tai Triệu Tư Minh.
“Cái gì?”
Nghe những gì Trần Hạo nói Triệu Tư Minh bỗng nhiên bật người đứng dậy, anh không nói lời nào cứ thế bỏ đi trước ánh mắt sững sờ của mọi người.
“Anh Tư Minh!” Vương Nhã Uyên cất tiếng gọi.
Trợ lý Trần hối hả đi theo sau. Hắn cũng chỉ vừa mới nhận được thông tin từ quản gia liền báo cáo lại cho Triệu Tư Minh ngay.
“Tại sao chuyện này bây giờ mới thông báo cho tôi biết? Các người làm ăn kiểu gì vậy?”
“Quản gia báo là không liên lạc được cho anh. Họ cũng đã tìm kiếm khu vực xung quanh nhưng không có. Có thể cô Lạc Lạc đã đi khá xa vị trí biệt thự.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-don-phuong/3749121/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.