🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ân ái không thành, Triệu Tư Minh quấn khăn ngang hông rồi bế Lạc Lạc ra ngoài. Anh phủ lên người cô gái nhỏ một lớp khăn để thấm cho khô hết nước trên người.

Lạc Lạc ngủ say sưa mà không hề biết trời trăng mây gió như thế nào.

“Ngủ nhanh vậy ư? Còn chưa kịp làm gì cả!” Triệu Tư Minh thất vọng, anh tạc lưỡi rồi đi vào phòng thay đồ lấy chiếc máy sấy tóc ra.

Bình thường Lạc Lạc rất bướng nhưng khi ngủ lại trông ngoan ngoãn như vậy. Triệu Tư Minh bật máy sấy ở tốc độ gió nhỏ nhất, anh bắt đầu sấy tóc cho cô. Bàn tay thon dài nâng niu từng lọn tóc nhỏ sấy đến khi khô hẳn mới dừng.

Bất giác, Lạc Lạc trở mình vô tình làm cho chiếc khăn tắm trên người bị bung ra. Cơ thể cô lúc này nửa che nửa hở nằm phơi bày trên giường. Điều này một lần nữa khiến cho con mãnh hổ của Triệu Tư Minh nổi loạn.

Anh tạm đặt máy sấy lên bàn, người gấp rút nằm lên giường để lộng hành.

Mùi sữa tắm trên người Lạc Lạc phảng phất như mùi sữa em bé, da cô mịn nhẵn trắng nõn nà không tì vết. Triệu Tư Minh không kìm chế được mà nhào đến hít lấy hít để. Anh dùng miệng hất tung miếng khăn che đậy cơ thể Lạc Lạc, toàn bộ thân hình nóng bỏng, gợi cảm của cô lộ ra cuốn hút.

“Lạc Lạc, em thật sự rất đẹp!”

Hết câu, Triệu Tư Minh vồ lấy người Lạc Lạc. Môi anh di chuyển khắp người cô, miệng ngậm lấy môi cô ngấu nghiến rồi xông thẳng vào trong dò xét khoang miệng.

Lạc Lạc đang ngủ nhưng vẫn cảm nhận có vật gì đó ở miệng của mình, thứ đó hoà tan trong miệng cô ngọt ngào đến lạ, cô bất giác cựa quậy tay chân cố ý đẩy ra nhưng đã bị Triệu Tư Minh nuốt chửng.

“Anh muốn hôn em!”

“Ưm… ưm…”

Lạc Lạc không thở nổi, cô thả lỏng tay chân, toàn bộ cơ miệng đều bị Triệu Tư Minh giữ chặt. Anh mút mát điện loạn, tay sờ mó khắp người Lạc Lạc. Nhất là vùng hai đồi núi của cô bị anh mò mẫm nóng hổi.

“Thả lỏng người, em thử hôn lại anh đi Lạc Lạc!”

Nếu như làm theo lời Triệu Tư Minh thì cơ thể sẽ dễ chịu hơn đúng không? Lạc Lạc không biết nữa nhưng sao cơ thể của cô cứ rạo rực như thế này? Cô cũng muốn gần anh, cũng muốn được anh vuốt ve yêu thương.



“Chụt, chụt, chụt…”

Lạc Lạc chủ động hôn lại Triệu Tư Minh. Kinh nghiệm của cô về mấy chuyện này hầu như không có nên rất hạn chế. Cô chỉ có thể mút mát môi anh để trả lễ.

Triệu Tư Minh bắt đầu hài lòng. Cuối cùng Lạc Lạc cũng nghe lời anh. Anh mãn nguyện tự nói với lòng đêm nay sẽ khiến cho cô cảm nhận được sự thỏa mãn trong lòng.

Triệu Tư Minh in lên cổ Lạc Lạc vài dấu dâu tây đỏ ửng, anh bắt đầu di chuyển xuống dưới miệng mấp máy cắn lấy đỉnh đồi, tay vo ve đỉnh đồi còn lại, ngón tay cứ thế xoay tròn quanh bề mặt khiến cho Lạc Lạc bất giác run lên.

Cô nhột nhưng kìm nén chỉ rên vài tiếng nhỏ xíu, điều này vô tình lọt vào tai Triệu Tư Minh. Anh liếc mắt nhìn cô.

“Cục cưng em đang s.ứ.ớ.n.g đúng không?”

“Hửm?” Lạc Lạc lắc đầu.

“Vẫn chưa ư? Vậy phải làm mạnh hơn rồi! Lát đau thì nhớ nói anh dừng lại đừng cố chịu…”

Triệu Tư Minh đặt lên môi cô một nụ hôn. Anh đẩy người lùi về sau, hạ thấp thân người cúi khom xuống nhẹ nhàng e ấp hôn vào đùi trong của cô.

“Ưm… ưm..”

Tiếng rên của Lạc Lạc càng vang lên Triệu Tư Minh càng làm mạnh hơn. Anh xông thẳng đến, hay tay tách hai chân cô ra xa, nếu cô có vùng vẫy cũng không kịp nữa rồi bởi lẽ sức của Lạc Lạc không mạnh đến vậy.

Triệu Tư Minh đi thẳng đến chỗ ấy. Anh liếc mắt nhìn rồi thèm thuồng nói với Lạc Lạc.

“Ướt hết rồi sao?”

“Tư Minh, Tư Minh!”



“Anh muốn được hôn!”

“Nhưng…”

“Anh muốn!”

Nói xong hết câu Triệu Tư Minh cứ thế đặt môi lên mật thất. Anh cảm nhận sự co bóp ấy muốn nuốt chửng môi của mình.

Hương vị này thật lạ, sao có thể quyến rũ đến thế?

Triệu Tư Minh muốn được nếm thử. Anh xông đến một cách mạnh bạo, đầu húc vào hai chân cô. Cơ thể Lạc Lạc phản ứng bất giác co rúm lại, cô quắn quéo siết chặt cổ Triệu Tư Minh, hai tay vò đầu tóc anh.

“Lạc Lạc em thật tuyệt! Anh yêu em!”

Cả người Lạc Lạc run lên bần bật, nửa thân dưới bỗng nhiên ưỡn người lên, cô đưa hơi ra, miệng mấp máy cất lên vài tiếng rên nhỏ xíu. Trong người Lạc Lạc cũng bắt đầu nóng dần lên. Cơ thể cô như thể được bao phủ bởi một lớp sương khoái cảm nâng niu thấy cơ thể nhỏ bé.

“Ưm… ưm…”

“Ngọt thật!”

Lạc Lạc cảm thấy sức lực của bản thân dần yếu hẳn đi, cô thở dốc kèm theo giọng nói thều thào van xin Triệu Tư Minh:

“Tư Minh, em mệt, mình dừng lại được không?”

Triệu Tư Minh đang ăn vụng bỗng nhiên phải dừng lại. Anh nghe thấy lời cầu xin của Lạc Lạc liền xiêu lòng ngay.

“Được!”

Nói xong hết câu Triệu Tư Minh cũng nghỉ ngơi, anh nằm kế bên Lạc Lạc, nhẹ nhàng kéo tấm chăn phủ kín người cô rồi ôm chầm lấy người cô gái nhỏ ngủ đến sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.