🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đến bệnh viện xem Sính Đình, với Mộc Đại mà nói, đúng là chỉ “xem” mà thôi.

Sính Đình đang ngủ, mái tóc đen dài xõa ra trên chiếc gối bệnh viện trắng như tuyết, tạo nên một sự tương phản rõ rệt, trên khuôn mặt hơi ửng hồng sắc máu, như một điềm báo tốt lành: Hung Giản đã rời khỏi người, cô ấy sẽ dần dần tốt lên.

La Nhận và bác Trịnh đều đã bị bác sĩ gọi đi, nghe nói là để nghe kiến nghị về việc trị liệu. Mộc Đại một mình ngồi trông trước giường, hệt như một người chị gái thân thiết, lúc thì giúp Sính Đình dém lại chăn, lúc thì giúp cô vén lại tóc.

Cho đến khi giọng nói của La Nhận vọng lại từ đằng sau: “Đi thôi, Mộc Đại.”

Trong lòng Mộc Đại nhảy nhót, nhanh chóng đứng dậy, La Nhận nhắc cô: “Có muốn đi vệ sinh trước không?”

Cũng phải, đến lúc đó sa mạc mênh mông, tối như hũ nút, sẽ chẳng tìm ra được chỗ nào thuận tiện. Mộc Đại chạy đi, lúc tới cửa còn quay đầu lại dặn: “Chờ tôi đấy.”

Đúng là thiếu cảm giác an toàn, nói cứ như anh sẽ lái xe chạy mất vậy.

***

Trong bóng đêm vô tận, xe lại một lần nữa lái vào sa mạc mênh mông, lần này lái rất vững, không chơi tốc độ bàn thờ, cũng không lao xuống sườn dốc cụt đầu hù dọa cô nữa. Mộc Đại kéo cửa sổ xe xuống một chút, nhắm mắt hóng gió. Có lẽ là bởi hơi ấm còn sót lại của ban ngày chưa tan, cũng có thể là bởi tâm trạng không tệ, gió thổi vào mặt không lạnh như trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228664/quyen-1-chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.