Trước khi chính thức trò chuyện, Mộc Đại gọi trước cho Thần Côn một cú điện thoại để mào đầu, đại ý là nếu thái độ của La Nhận không tốt thì mong lão thông cảm cho.
Thần Côn nói: “Hử? La Nhận là cọng hành nào? Cậu ta cũng không phải bạn bè thân thiết gì của tôi, sao tôi lại phải thông cảm cho cậu ta? Khỏi gọi, có gọi tôi cũng không tiếp.”
Quả nhiên, người viết sách đều là người có thành tựu cả, tính cách đều cuồng ngạo như nhau, cao nhân thường đều là vậy, Mộc Đại nhanh chóng tỏ rõ lập trường: “Vậy nên mới nói, cháu cũng không vừa mắt chút nào cái thái độ tự cho là đúng đó của anh ta, thế nên mới cần đến một người vừa có văn hóa lại vừa có tài hùng biện như chú đến tiêu diệt cái sự kiêu căng này của anh ta chứ, đè bẹp, phải đè bẹp trên mọi phương diện.”
Thần Côn nghe cô bốc thơm mà cả cõi lòng khoan khoái, nhất thời vui vẻ ra mặt: “Được rồi Cái Túi Nhỏ, nể tình cô, tôi sẽ đè bẹp Củ Cải Nhỏ (*) một trận vậy.”
(*) Nguyên văn là 小萝卜 (Tiểu La Bặc),chữ 萝 trong 萝卜 (củ cải) đồng âm với chữ 罗 (họ La, cái lưới).
Củ Cải Nhỏ? Mộc Đại suýt đánh rơi luôn điện thoại.
Quay đầu lại, còn muốn mào đầu với La Nhận nữa.
“Người này ấy à…” Cô vắt hết óc ra để hình dung, “Khá là có cá tính. Anh nghĩ mà xem, ông ấy thường xuyên tiếp xúc với những chuyện quỷ thần huyền bí như vậy, tự nhiên là sẽ có lối suy nghĩ diễn giải không giống với người thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228658/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.