Đêm nay, Mộc Đại mất ngủ.
Một giờ sáng, cô đứng dậy khỏi giường, khoác áo xuống tầng, kiểm tra lại một lượt tất cả các cửa sổ, đôi lúc còn giơ tay lên đẩy thử.
Không tệ, đều rất kiên cố.
Mộc Đại lấy từ quầy bar một chai rượu ngoại và một cái ly đế cao, bước tới bên cửa sổ trong góc quán ngồi xuống. Dù không mở đèn nhưng trong quán cũng không quá tối. Biển hiệu đối diện ở bên kia đường cách quán cô mấy bước bật sáng xuyên đêm, mặt nước dưới dòng kênh loang loáng thứ ánh sáng dìu dịu, trong lòng kênh, rau hạnh mọc thành từng đám đen kịt dập dờn như những bóng ma.
Mộc Đại chậm rãi tự rót rượu cho mình. Cô uống rượu cũng không cầu kỳ gì, không giống như Một Vạn Ba, rượu cứ phải đem pha, thêm vài viên đá, ngâm đá lạnh bao lâu uống mới vừa vặn, từng bước từng bước điệu nghệ.
Sau khi nhận được tin nhắn của Lý Thản, việc đầu tiên cô làm là gọi lại cho ông ta. Lý Thản nói, chuyện xảy ra ở Tiểu Thương Hà gần Ngân Xuyên (*).
(*) Thành phố Ngân Xuyên là thủ phủ của khu tự trị Ninh Hạ, Trung Quốc, trước đây từng là kinh đô của nhà Tây Hạ.
***
Có điều, nếu muốn truy tìm căn nguyên thì còn phải bắt đầu từ hồ Lạc Mã hơn hai năm trước.
Lý Thản còn nhớ rất rõ, hôm ấy là tròn hai mươi năm kể từ ngày xảy ra vụ án hồ Lạc Mã, mây che kín trời, từng đám từng đám tụ lại phía chân trời, những người lớn tuổi đều nói, sợ là sắp đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228642/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.